Bạn nói gì?
Tôi nói chúng ta đừng...
Câu nói phía sau!
Tôi - yêu - bạn!
1.
Những ngày còn lại của học kỳ, tất cả chúng tôi đều rất vui vẻ.
Hàn Văn Hinh và Khang Minh Huân nhận giấy đăng ký kết hôn một cách thuậnlợi, em bé trong bụng cô bạn cũng lớn dần lên; chuyên đề của Văn Hạocuối cùng cũng xuất bản, anh bận rộn với công việc chỉnh sửa cuối cùng;trình độ tiếng Trung của George cũng nâng cao rất nhiều, nói về TrươngÁi Linh lưu loát, trôi chảy, nếu nhắm mắt nghe không ai đoán ra cậu tachỉ ở trình độ ABC. Còn tôi nhìn họ bận rộn, vui vẻ, cũng vui lây.
Mặt trời trong vườn trường cũng ngày càng gắt hơn, ban ngày ở sườn núi gầnhồ đều hiếm người qua lại, ánh nắng mặt trời rọi thẳng, cây cỏ đều khôhéo chờ mặt trời xuống núi.
Mùng 1 tháng 7, tôi, Khang Minh Huân, Hàn Văn Hinh dậy sớm, tiễn George ra sân bay, kỳ bổ túc của cậu ta kếtthúc, phim mới sắp khởi quay.
Hành lý đã thu dọn sẵn từ tối hômtrước, sau khi cậu ta thức dậy cuộn chăn cẩn thận, bịn rịn nói: “Khôngngờ hai tháng trôi nhanh vậy, còn nhớ lúc mới mượn chăn Ninh Khả, giờ đã lại sắp phải ly biệt!”
Khang Minh Huân, Hàn Văn Hinh tiến đến ôm cậu ta và nói: “Chỉ cần rảnh, luôn chào đón sự xuất hiện của cậu! Đếnlúc đó ở trong nhà bọn mình nhé!” Ba người đều cười, cười méo mó.
Tôi vội đến khuyên giải: “Các cậu đúng là yếu đuối! Không phải là sinh lytử biệt, chỉ cần tiếng rưỡi bay thì có thể gặp!” Sau đó lại đùa: “George
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cappuccino/7433/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.