4.
Thời khắc hoàng hôn ngày hôm sau, theo phương án của công ty, tôi và Georgethân mật xuất hiện ở một nhà hàng Tây rất lãng mạn ở Bắc Kinh. Trước khi ra cửa chúng tôi đã thay trang phục mới theo yêu cầu, đạo diễn còn cố ý tìm một thợ trang điểm chuyên nghiệp, trang điểm nhạt nhạt cho tôi.
Khi người phục vụ trong nhà hàng nhìn thấy ngôi sao mới nổi xuất hiện ởcửa, toàn bộ đều không giấu được sự kinh ngạc: Lại nhìn thấy tôi vịncánh tay của George, có lẽ họ đều biết: Bối cảnh của trang bìa báo giảitrí ngày mai sẽ là nhà hàng nơi họ làm việc!
Mọi người kính cẩndẫn chúng tôi vào nhà hàng, dẫn chúng tôi vào chỗ ngồi bí mật nhất. Tôilại chép chép miệng: “Ở đây không tốt, em muốn ngồi dựa vào tường, vừaăn vừa nhìn tường thế này thật chán.”
Nhân viên đón tiếp liền nói: “Vị trí dựa vào tường sao, có đấy, có đấy.” Nói xong liền dẫn chúng tôi đi.
Rượu khai vị vẫn chưa uống xong, đối điện cửa tầng đã đông nghịt xe nhỏ, xeSUV, chắc chắn là ký giả đã nhận được tình báo, nên ra tay ngay. Họ muốn bới móc một số thông tin xung quanh anh chàng lai đẹp trai này, giờ họnhư con sói đã ngửi thấy mùi tanh, nên bí mật bao vây.
Sau đó, màn biểu diễn của chúng tôi chính thức bắt đầu.
George lúc thì sờ má tôi, lúc thì hôn cổ tôi, tôi tình tứ nhìn cậu ta, nóinhững lời bí mật chỉ hai người nghe thấy. Nếu có ai khác nghe thấy đốithoại giữa chúng tôi chắc sẽ lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cappuccino/2081614/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.