Yun đưa nó vào phòng rồi đặt nó lên giường, nhìn vào khuôn mặt nó,yên bình hơn lúc nào khác. Khuôn mặt nó khi ngủ trong rất đáng yêu khnhư lúc nó tỉnh dậy, lớp mặt nạ đó khi nào nó sẽ gỡ ra và có ai gỡ rađược? Yun mở mắt kính, giày của nó ra rồi đắp chăn cho nó, mọi cử chỉ đều rất dịu dàng và ân cần. Key và Ken bước vào đem theo con gấu tođùng và đồ của Yun!
– Nè m! – Key đưa đồ cho Yun
– Ừ, cảm ơn! – Yun cầm lấy
– Ngủ say quá v? – Ken nhìn nó
– May mà chưa xỉu giữa chừng, lúc chiều t vs Key có ghé bệnh viện lấy thuốc về! Mai m đưa cho nó – Yun đưa cho Ken
– Thuốc này là …. – Ken ngập ngừng
– Ừ! – Yun nói
Ken và Key trầm ngâm nhìn vào hộp thuốc màu trắng, kh nhãn hiệu ngày sản xuất hay những thứ được ghi trên các hộp thuốc khác mà chỉ ghi bằng loại bút kh xoá được “C-18″! Yun điều chỉnh máy điều hoà ở nhiệt độthích hợp rồi quay sang nhìn 2 tên kia!
– Giống như hộp thuốc lúc đó, đúng chứ? – Yun hỏi
– Ừ …… – Key trầm giọng xuống
– Và quá giống với người đó! – Yun nói rồi nở nụ cười đau thương
Đôi mắt xám khói bỗng thể hiện sự u buồn, nỗi buồn kh thể vơi! Ken ngước lên nhìn Yun rồi đặt tay lên vai Yun!
– Thôi đi, mai còn đi học! – Ken nói
– Ừ! – Yun nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996475/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.