Chương trước
Chương sau
Mọi người quay lại nhìn vào 2 tên đó, nó bất giác ngẩng mặt lên nhìn 2 người đang đứng trước mặt, trông có vẻ khá dữ dằn!

– Là thành viên mới! Các người chưa nghe thông báo sao? – Yun nói

– Người mới? Chúng tôi vẫn chưa nghe tin này từ ai cả! – 1 tên nói

– Vậy thì giờ nghe rồi đấy! – Yun nói

Bỏ mặc 2 người đó Yun kéo nó đi vào trong, tụi nó đi xuống phía sâulòng đất, có cả thang máy nhưng hiện giờ khá nguy hiểm nếu dùng nên bắt buộc phải dùng thang bộ! Càng xuống sâu, nhiệt độ càng hạ xuống, mùi thuốc súng ngày càng nồng khiến nó khó chịu. Từng hơi thở là từng lớpkhói trắng bay ra từ mũi, dù đã mặc nhiều lớp áo và thân nhiệt vẫn chưa hạ xuống nhưng nó vẫn cảm thấy cái lạnh ở đây! Bước tới cánh cửa, Yun xác nhận vân tay và mật mã, tụi nó tiến vào trong. Bên dưới một khunghỉ dưỡng là 1 kho chứa các loại vũ khí, bom hạnh nhân, tên lửa vànhiều thứ nguy hiểm khác. Các loại máy móc, vi tính, dây điện chằngchịt, có cả các nhà khoa học đang nghiên cứu các loại bom. Tụi nó tiến vào bên trong một cánh cửa, trước mắt nó là những thanh sắt như nhà tù bên trong là Nhân và đám của Thư! Vài tên xăm trổ đầy người đang canhgiữ và hành hạ họ, Yun kéo nó ngồi xuống dãy ghế trước những thanh sắtđó và mọi người cũng dần vào đủ!

– Dừng lại! – Key ra lệnh

Có vẻ những cô gái bên trong đó đã bị hành hạ khá nhiều, tóc tai bùxù, tay chân chằng chịt vết bầm, bộ dạng không thua gì một đứa ăn mày! Nó cảm thấy hơi đau lòng khi thấy họ như thế này, nhất là Nhân!

– Sao hả? Cảm giác trò mới thế nào? – MC cười đểu

– Tôi lạy các người, hãy tha cho bọn tôi! Tôi cầu xin các người! – Vân khóc

– Các người lui ra ngoài được rồi! – Kino nói

Những tên xăm trổ bước ra ngoài, nó mở chiếc mặt nạ ra, răng nghiến chặt lại! Những người đó, họ trông thật đáng thương ….

– Tha sao? Trò chơi chưa kết thúc mà? – Kai cười

– Như, em muốn sao? – Ken ngồi kế nó hỏi

Ánh mắt van xin của những cô gái đó, nước mắt đầm đìa khiến không khỏi đau lòng!

– Tha cho họ đi! – Nó nói

– Gì cơ? Mày điên à? – Ngọc giật mình

– Không nhớ những gì mày phải chịu hả? – TA tức giận

– Dù gì cũng qua rồi, không thể thay đổi quá khứ! Chúng ta khôngphải như họ, nếu tiếp tục thì chẳng khác gì bọn họ? – Nó nói

– Nhưng mà chẳng phải em cũng đã chịu nhiều hơn chúng sao? – Cen hỏi

– Đúng rồi! Phải trừng phạt chúng chứ! – Pin nói

– Không sao cả! Hãy thả họ ra đi! – Nó cười

Nó biết rằng mọi người sẽ tức giận vì quyết định của mình nhưng nókhông muốn nhìn thấy cảnh như thế này, thật tàn nhẫn! Đúng là thế giới ngầm, họ không nhường nhịn ai cả, những tên xăm trổ đó, chúng chỉ nghelời người mạnh hơn mình! Giết người không suy nghĩ, bàn tay nhữngngười ngồi cùng nó hay là những cô gái kia đều dính máu. Nó sẽ như họ, bàn tay sẽ dính đầy máu nhưng sẽ không là máu của bạn, người thân hayngười vô tội!

– Nhóc con, em chắc chứ? – Key nhìn nó

– Dạ, thả họ ra đi! – Nó cười

– Tao không cần lòng thương hại của mày, thật kinh tởm! – Nhân hét lên

Bên trong những thanh sắt đó, Nhân ngồi dưới sàn với những vếtthương trên người, ánh mắt đầy thù hận hướng về nó. Nó nhìn Nhân, ánh mắt thù hận đó đang hướng về nó sao? Nhếch mép nở nụ cười đầy khinh bỉ, nó đứng lên bước về phía những thanh sắt:

– Vẫn còn mạnh miệng được nhỉ? – Nó nói

– Im đi, đồ giả tạo! – Nhân tức giận

– Để tao nói cho mày biết, đụng đến tao thì được chứ đừng đụng tớinhững người xung quanh tao! Hôm nay, sẽ vì tình bạn kia, tao thả màyra nhưng không có lần sau đâu – Nó nở nụ cười đểu

– Tao sẽ giết mày, hãy nhớ đó! – Nhân nghiến răng

– Được thôi! – Nó nói

– Khốn khiếp! Đồ giả tạo! – Nhân hét lên

Đeo mặt nạ đang cầm trên tay lên, cắn chặt môi lại, nó chỉ nói thếthôi …. Nó cũng đau lắm chứ, khi mà nhìn thấy họ như thế này! Nhưngánh mắt đầy thù hận của Nhân khiến nó hiểu rằng, Nhân chưa bao giờ xemnó là bạn, dù chỉ một lần!

– Kêu người vào thả họ ra, nói chúng đưa họ về Việt Nam! – Nó nói

Bước về phía ghế ngồi xuống, bất giác thở dài, họ được người củabang đưa ra bên ngoài! Ngọc lúc này thấy không khí nặng nề liền đứnglên với vẻ mặt vui vẻ:

– Xong rồi chứ? Xong rồi thì đi sang khu cấm thôi! – Ngọc hớn hở

– Em qua đây là để làm việc hay đi chơi? – Key nhìn Ngọc

– Nói sao ta? Cả 2? – Ngọc nói

– Đường đường trên cả hàng ngàn người tài giỏi, vậy mà giờ muốn đi chơi hơn là làm việc sao? – Kai cười

– Đúng đó! – Ngọc vô tư

Kết quả là Ngọc bị Tứ ĐMV nhìn bằng ánh mắt hình viên đạn, linh cảmNgọc mách bảo rằng nếu không tìm cách thì bị đá qua Bắc Cực hoặc Amazonchắc ==!

– Đùa thôi! Hihi, đương nhiên là làm việc rồi! – Ngọc giả nai

– Ồ! Hôm nay Ngọc rất có tinh thần làm việc, vậy thì vụ thu phụcbang ở Việt Nam Ngọc sẽ thay Tuấn Anh làm trợ lý cho Kino! – Cen cười

– Hahahahahahaha

Mọi người cười phá lên, gậy ông đập lưng ông rồi ==! Mặt Ngọc bí xị xuống, lại bị chơi một cú quá đau >

- Ngọc nói- Lần đó em ngồi ăn bánh tráng và để cho Pin làm hết rồi còn gì? - Keynói- Nếu em thấy bất công thì vụ lần này Như cũng sẽ tham gia cùng em làmtrợ lý cho Kino! Được chứ? - Anh nói- Sao lại là em >

– Kino nói– Thôi! Giờ thì đi chơi thôi! – Ngọc nóiTụi nó di chuyển sang khu ” Cấm ”, gọi là khu cấm vì ở đây chỉ ngườitrong bang mới được vào! Di chuyển vào trong một căn biệt thự, mọingười đều thay đồ trượt tuyết, tụi nó di chuyển ra phía ngoài, có cảmột khu trượt tuyết riêng ngoài trời và có cả nhân viên y tế, bảo vệ ởtrên cao, họ điều chỉnh cả hai khu, bên khu cấm có cả lift riêng! Dù khu trượt tuyết này không to bằng khu của khách nhưng ở đây rất đẹp vàan toàn hơn! Ngồi bao quanh một lò than đã được chuẩn bị sẵn, ngồitrên ghế gỗ đưa tay cảm nhận hơi ấm từ lò than, nó thích cảm giác thếnày! Ai nấy đều vui vẻ cười đùa, lúc nãy anh cũng đã đưa cho nó túisưởi nên giờ cũng đã ấm lên khá nhiều và không cảm thấy lạnh nữa! Keycùng TA bước từ trong nhà ra với những ly nước nóng bốc khói nghi ngút!– Nè uống đi! – TA đưa cho nó– Cảm ơn! – Nó cầm lấy– Hết lạnh chưa? – TA quan tâm– Hết rồi! – Nó cườiMọi người đều vui vẻ nói chuyện, nó cũng hoà vào bầu không khí đó,những chuyện buồn phiền đã biến mất.

Tuấn Anh đã pha cho nó ly cacaonóng, TA lo lắng cho nó từng chút một! Nhiều lần định tỏ tình với nónhưng lại thôi, TA luôn ở phía sau quan tâm nó một cách lặng lẽ và nónhận ra được điều này. Nó biết TA thích nó qua những cử chỉ ân cần,luôn là người lo lắng khi nghe tin nó bị gì đó, luôn an ủi khi nó buồn. Tuấn Anh tự dặn lòng rằng sẽ không làm nó tổn thương, tình cảm TA dành cho nó ngày càng bị vùi lấp mà chính TA cũng không biết ….– Trượt tuyết êiiiii! – Kai nói– Đúng đó! – Ngọc vui vẻAi nấy đều trượt tuyết vui vẻ, nó bị Ngọc lôi kéo ra bãi trượt! Trêncao, Ken cùng Key và MC đang trượt xuống trên snowboard với những cúxoay vòng 360 đẹp mắt! Ai nấy đều chọn dụng cụ trượt cho riêng mình,Tứ đại ma vương cùng MC và Pin chọn snowboard, còn lại là ski trượt!– Mang vào đi! – Ngọc đưa cho nó đôi giày ski– Tao không biết trượt với mày lấy đâu ra vậy? – Nó ngạc nhiên– Key mua riêng cho mày đó, không sao đâu dễ lắm! – Ngọc cười– Không, lạnh lắm!! – Nó lắc đầu– Mày mặc ấm thế này lạnh nỗi gì! – Ngọc nói– Sao không? – Nó cãi lại– Vậy thì đành mang giùm thôi!Rốt cuộc nó đã bị Ngọc mang tất cả những thứ liên quan đến ski vào ==,Ngọc không trượt nữa vì mệt nên kéo nó đi =)))! Nó đứng còn không vữngnữa là ==!– Dùng gậy thử đi!

– Ngọc nóiNó nghe lời Ngọc và kết quả là nằm dài trên tuyết:))! Ngọc đứng ômbụng cười như điên =))!– Ôm đất mẹ rồi! Hahahahaha– Té rồi à? – TA trượt tớiNgọc kéo nó đứng dậy và chịu ánh mắt hình viên đạn, nó cứ trượt đượcchút rồi lại ôm đất mẹ == khiến Ngọc Tuấn Anh Kai thấy cười chảy nướcmắt =)))! Lúc này nó trượt đến ở giữa bãi gặp anh đang trượt tới:

– Em thích ôm đất mẹ lắm à? – Ken chọc– 2 Còn chọc em! Té ê ẩm cả người!

– Nó nói– Cố lên, em chỉ cần làm như thế này ……bla…. BlaKen chỉ nó từng bước một, chăm chú theo lời chỉ của anh, nó cũng đãtrượt được dù té hơn cả trăm lần!

TA cùng nó lên cao bằng lift, nó sẽtrượt xuống!– Chuẩn bị chưa? – TA hỏi– Okay!TA trượt xuống trước nó theo sau ngay đó, đã trượt thành thạo nên không dễ té nữa, lượn là trên lớp tuyết trắng tinh kia, xuống tới dưới Ngọc và Kai đang đứng:– Giỏi! – Ngọc cười– Té ê ẩm! – Nó nói– Mới trượt là vậy á! Lần sau trượt bằng snowboard mới thích!

– Kaicười– Đúng đó! – TA nóiĐứng nói chuyện một lúc rồi Ngọc với Kai đi sang chỗ Key, Tuấn Anh lêncao để trượt nữa, nó lúc này trượt tới giữa bãi! Mắt nhìn xa xăm lênbầu trời xanh, nó sẽ tạm thời quên đi quá khú và tận hưởng giây phútnày! Đang đứng mơ màng suy nghĩ …..– NHƯ, CẨN THẬN!!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.