Trước nhà thờ, khung cảnh bên trong thật đau thương, người thânđang khóc thương cho ba mẹ nó! Anh đã đưa nó đến đây, anh muốn nó đốidiện với sự thật dù có nghiệt ngã đến mấy. Bầu trời ngày hôm nay thật u ám, giống như cảnh tượng bên trong, nó nhìn vào 2 cái quan tài, trái tim một lần nữa như bị ai đó bóp nghẹn lại!
– Em có muốn vào không? – Anh hỏi
– Em … Em … – Nó lắp bắp
– Hãy đối diện với sự thật, cùng nhau! – Anh nói
Nó quay sang nhìn anh, khuôn mặt lạnh lùng đó tỏ vẻ muốn bảo vệ nhưngày đầu nó gặp anh. Nhưng liệu nó có thể đối diện với cái sự thật phũphàng kia không? Cái sự thật mà nó đã phủ nhận, không chấp nhận!
– Anh luôn bên em, chắc chắn!
Giọng nói trầm ấm kia lại vang lên, nó luôn tin anh, chắc chắn lànhư vậy. Anh nhẹ nhàng xoa đầu nó, nó cảm nhận được sự dịu dàng ở nơianh!
– Ừ, vào thôi!
Nó quyết định sẽ vào, từng bước chân run rẩy đầy sợ hãi tiến vào bên trong. Thứ nó nhận được là những ánh mắt căm thù, ganh ghét từ nhữngngười họ hàng. Chẳng phải họ nên an ủi nó sao? Sao lại nhìn nó với ánh mắt như thế? Ngọc cùng những người khác đã đến, mọi người có mặt ởđây đều hướng mắt về nó và anh. Nhẹ nhàng dừng lại trước 2 chiếc quantài, sự thật đang hiện lên ngay trước mắt nó, ba mẹ nó đang nằm bêntrong đó! Dòng nước ấm thi nhau lăn trên khuôn mặt, nó ngã quỵ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996393/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.