Ánh mắt chứa đầy sự đau thương, hai tay nắm chặt lại không để cơ thể run lên, nó cười, nụ cười thật giả tạo. Đau là chuyện của tim, cười là chuyện của miệng! Lòng đau nhưng môi cười ….
– Tôi, thật kinh tởm!
Nó hơi nhếch môi nói, quay lưng bước lên phòng, nó không muốn nhìnthấy họ thêm một chút nào nữa! Một đứa luôn tỏ ra mạnh mẽ, bên tronglớp vỏ bọc đó là một tâm hồn dễ bị tổn thương. Một kẻ tàn ác thua cuộc, luôn nói rằng bản thân chẳng cần ai, nhưng khi đêm buông xuống cũng là lúc nước mắt tuôn rơi ….
– Để em đi xem nó sao! – Ngọc nói
Ngọc chạy lên phòng nó, trong phòng khách lúc này bị bao trùm bởikhông khí nặng nề. Nhất là anh và Key … Ông Bạch ( Ba Ken) khẽ thở dài, ngả người ra phía sau:
– Đúng là không phải lúc nói ra … – Ba Ken nói
– Chắc con bé sốc lắm, còn nhỏ vậy mà phải chịu những việc này! – Mẹ Cen nói
– Bây giờ phải làm sao? – Mẹ Key lo lắng
– Cho con bé thời gian để chấp nhận sự thật! – Ba Yun nói
Ngọc lúc này đến trước cửa phòng nó, tay gõ cửa liên tục nhưng không có tiếng đáp trả. Cửa bị khoá khiến Ngọc không tài nào mở ra được:
– Như … Mở cửa đi! – Ngọc lo lắng
Dù có kêu ca, gào thét đến mức nào thì sự im lặng là câu trả lời!Nó đứng ở giữa phòng, nhìn thấy một cái hộp trên giường. Bước tới cầmlên, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996387/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.