Nó ngơ ra nhìn hắn, câu nói vừa rồi nó không hiểu, sở hữu? Duynhất? Chẳng phải hắn nói là nhờ nó giữ hộ sao ==’! Thật điên khùng>
– E hèmmmm! Nhìn gì? Đồ lùn!
Yun thoáng ngại ngùng, đứng lên trừng mắt nhìn nó. Nó bị giọng nóiđanh đá kia làm giật mình, trừng mắt nhìn Yun, tên này đúng là nắngmưa thất thường >
– Đồ ngang ngược! – Nó nói
– Đồ lùn, tránh ra cây nấm di động! Cản đường! – Yun nói
– Anh, anh, anh …. Aissss! Đồ đáng ghét!
Nó bị Yun đẩy ra khiến nó tức bóc khói, biết vậy nó đã không tốncông tốn sức băng bó, quan tâm cho hắn >
Không khí xung quanh yên lặng, những dòng kí ức cũ quay về, hìnhảnh người con gái đó lại đến trong kí ức của Yun. Khuôn mặt hiện lênchút đau thương rồi vụt mất, lại trở về vẻ ngang tàn kia, như một lớpmặt nạ hoàn hảo! Có thứ gì đó long lanh lăn xuống khuôn mặt hoàn mỹ kia
– Đến bao giờ, anh mới quên được em ……
Sau một lúc Yun bỏ đi, nó buồn chán chẳng có gì để làm, đi vòng vòng trên dãy hành lang dừng trướccửa phòng mình. Căn phòng bị phá huỷ hoàn toàn, đồ vật đổ bể, nhữngvệt máu khô vẫn chưa ai lau dọn. Cắn chặt môi dưới, mắt nhắm nghiềnlại, nó cố gắng giữ bản thân thật bình tĩnh, bước vào bên trong. Chân dừng lại ở khung ảnh, cuối người xuống nhặt lên, chẳng phải là gia đình của nó sao? Nụ cười toả nắng khiến nó cảm thấy ấm áp, tay lướt nhẹtrên khung kính vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996377/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.