– Aissss! Nếu trái đó mày đón thì đã thắng rồi!
Tiếng nói có phần khó chịu vang lên, là Ngọc! À thì sau khi cãinhau về việc chia bồ thì trận đấu diễn ra, và việc Ngọc bực như thếkhông có gì ngạc nhiên khi bên Ngọc thua
– Mày họ đỗ tên thừa à? Tại sao tại tao chứ?!
Chủ nhân của tiếng nói này là nó, khuôn mặt hơi ửng hồng vì nắng,mồ hôi nhễ nhãi! Hai đứa con gái đứng cương với nhau, một bầy con trai không biết phải can như thế nào:v!!!
– Nếu mày đón trái đó thì không thua! – Ngọc nói
– Mày giỏi thì đón đi! – Nó hét lại
– Mày phải hét lên như thế à?
– Thế con nào quát vào mặt tao?
– Mày đừng có nói cái giọng đó với tao!
– Tao cứ nói đấy!
– Này này! Chỉ vì trận bóng mà muốn đánh nhau thế hả?
Anh kéo nó lại kẻo có quýnh nhau mất! Nó và Ngọc vẫn kênh nhau,cuộc nói chuyện lớn dần khiến người khác cảm thấy sắp có đánh nhau!!!
– Aissss! Thôi thôi! Dẹp đi! Không nói nữa! – Ngọc phẩy phẩy tay
– Em đi bơi!
Nó đem theo cục tức to lớn đi bơi, vừa nóng nực vừa bực mình khiếnnó muốn tức điên lên! Bước ra biển, nó muốn bơi để biển đem nỗi bựctức này đi!
Hoà mình vào dòng nước, cứ bơi rồi lại bơi, chẳng biết nó đã bơibao nhiêu lâu rồi! Đang đứng nước thì có ai đó từ phía sau ôm chầm lấynó!
– Ai vậy? – Nó giật mình
– Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996345/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.