Vầng trăng treo trên bầu trời, sao sáng vây quanh.
Hương diễm tận cùng, phân không rõ là thực hay mộng, Mộc Thanh Liên mở to mắt nhưng lại phát hiện bên cạnh mình không hề có bóng dáng của Minh Thương Vũ. Ngạc nhiên sửng sốt, sóng mắt lưu chuyển, sau đó tràn ra một tia dịu dàng quấn quýt lất người, theo bản năng cho rằng Minh Thương Vũ đang xấu hổ, mất tự nhiên, không dám cùng giường chung gối với mình nên mới ra ngoài. Từ từ đứng dậy, bước ra sảnh ngoài tìm nàng nhưng kết quả là tìm bên trong bên ngoài mấy lần cũng không thấy bóng dáng của nàng.
Không thấy nàng, trong uyển cũng không có hơi thở của nàng, Mộc Thanh Liên kinh ngạc. Hắn xuất yêu lực, vận khởi thần thông, toàn tâm cảm nhận sự dao động của linh hồn nàng.
Một lát sau, từ từ thu hồi yêu lực, Mộc Thanh Liên ngẩn người tại chỗ, sắc mặt lúc sáng lúc tối. Bởi vì chỗ cảm nhận được một chút dao động của linh hồn nàng chính là Thanh Vũ uyển.
Nâng chân, hắn bước ra hai bước rồi lại dừng lại, vẻ mặt rối rắm mâu thuẫn. Giương mắt, nhìn tình cảnh bên trong một vòng, chỉ thấy nến đỏ chập chờn, màu đỏ vui mừng đầy phòng. Vốn là đêm động phòng hoa chúc, khi ấm áp triền miên thì lại không có tân nương mà chỉ có một mình hắn mặc hỉ phục đỏ tươi, bóng dáng cô đơn bàng hoàng.
Mâu quang chớp lóe, trí nhớ bỗng quay về một khắc khi ly rượu giao bôi đổ.
Suy đoán trong lòng nổi lên, Mộc Thanh Liên xoay người bước vào trong, đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cam-loan/614731/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.