“Huyên Huyên muốn tuyển chồng mới cho mẹ…. Chú đẹp trai muốn tham gia không?”
“Quà tặng kèm là bảo bối nhỏ dễ thương này đây”
Cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn của mình, khi cười còn để lộ má lúm đồng tiền rất xinh. Sự đáng yêu của Huyên Huyên khiến cho Kỷ Vĩ Thành bật cười.
“Vậy…..chú phải hối lộ trưởng ban tổ chức thế nào đây?”
“Huyên Huyên giữ chỗ cho mình chú thôi. Huyên Huyên rất thích chú đẹp trai làm bố của mình.”
Vì sợ sàn nhà lạnh, Kỷ Vĩ Thành bế cô bé lên. Vừa đi vừa hỏi.
“Huyên Huyên không sợ bố kia buồn sao?”
Nhắc đến người bố lạnh lùng kia, mặt mũi cô bé lại ủ rũ. Trình Cẩn Huyên còn nghĩ, ngoại trừ cái họ Trùnh trong tên của mình ra, dường như cô bé chẳng có quan hệ nào với Trình Hạo cả.
Trình Hạo chưa từng coi Trình Cẩn Huyên là con.
“Huyên Huyên không thích bố Hạo, bố Hạo là đồ xấu.”
Để một đứa trẻ phải chán ghét cha của mình thì phải độc ác đến nhường nào?
“Bố suốt ngày đi với mấy cô xấu xa, còn để mấy cô ấy mắng mẹ. Bố còn nói không thích Huyên Huyên vì Huyên Huyên là con gái.”
Trái tim người đàn ông dương như bị bóp nghẹt trước lời nói của trẻ con. Kỷ Vĩ Thành tự hỏi, nếu mình có con gái thì sao? Anh sẽ không do dự mà trả lời rằng anh sẽ coi con bé như công chúa, sẽ yêu thương con bé hết mực.
“Vậy sao cháu không nghĩ chú là người xấu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bi-danh-cap/2833473/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.