*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Iris
Biên tập: Iris
Hai người đứng ở đầu ngõ, cách đó không xa là công trường bận rộn, bóng hai người chồng lên nhau, lúc này mang theo mồ hôi mùi vị cuộc đời chưa từng xuất hiện.
Giản Hinh lên tiếng trước: “Ngày hôm đó…”
“Ngày hôm đó là anh không đúng.” Trâu Diệc Minh nâng tay lên trước, ngăn lời nói tiếp theo của cô, nhận hết lỗi về mình: “Còn nữa, mẹ nó chứ, anh nghĩ anh nên nói với em một lời xin lỗi.”
Giản Hinh không ngờ anh sẽ nhắc đến chuyện này, lập tức hai mắt đỏ lên.
Trâu Diệc Minh nói tiếp: “Anh không thể hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của bà em, anh rất rất xin lỗi. Khi đó thật sự anh nghĩ rằng…”
“Đừng nói!” Giản Hinh lẩm bẩm, tất cả đều đã quá muộn.
Trong lòng Trâu Diệc Minh cũng có tiếc nuối, hiện thực vẫn luôn tàn nhẫn khiến người ta không ứng phó kịp, ngay cả lời xin lỗi cũng khó để nói ra như thế.
“Em đến đây cũng là để xin lỗi anh.” Giản Hinh cất lời: “Em không nên ỷ vào việc bà bị bệnh mà ép anh cưới em.”
“Em đừng nói như vậy…”
Đối thoại của hai người ngày càng khách sáo, ngày càng xa cách. Hình ảnh anh nắm tay cô trong KTV năm xưa tựa như chỉ mới hôm qua.
Giản Hinh ngước mắt chăm chú nhìn anh, dùng ánh mắt vẽ từng đường từng nét lên khuôn mặt anh, mà Trâu Diệc Minh cứ đứng yên cho cô nhìn như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bay-nam/37783/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.