*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Đình
Biên tập: Iris
Hẹn đỗ xe ở dưới sân, Trâu Diệc Minh bế Lâm Hạo xuống, Đại Phúc cầm xe lăn, còn Lưu Ba nhận đủ túi lớn túi nhỏ từ tay Lý Doanh. Đàn ông lên xe trước, còn bốn cô gái cùng lên xe sau, gió lạnh mùa xuân đang đến, khiến Giản Hinh cũng lạc long theo.
Ngày hôm đó, mọi người đều không đi làm, tắt di động, dốc lòng chơi cùng Lâm Hạo.
So sánh với chuyến đi chơi hồi đại học, Giang Châu đã thay đổi khá nhiều, Lâm Hạo ngồi trên xe lăn nói chuyện Lý Doanh bên cạnh: “Em còn nhớ không? Tối hôm đó phòng các em có gián, anh và Lưu Ba đến giúp, em run run cầm tay anh.”
Lý Doanh cười: “Có.”
“Khi đó anh nghĩ, sao lá gan của em bé thế.”
Lý Doanh vâng, rồi nói: “Bây giờ em không sợ gián nữa, anh yên tâm đi.”
Giản Hinh quay mặt đi, Trâu Diệc Minh duỗi tay ôm cô vào lòng. Nhớ lại lúc bế Lâm Hạo xuống, anh không ngờ cậu ấy sẽ nhẹ thế này, như chỉ còn lại một bộ xương.
Đại Phúc đi đằng trước dẫn đường, không ngừng khua chân múa tay: “Đây là công trình đầu tiên của tao và Trâu Diệc Minh, xây xong lâu lắm rồi nhưng vẫn chưa được tháo dỡ, nghe nói có một nhà sống chết không chịu dỡ. Chuyện ầm ĩ lên tận trên, thế là nhà đầu tư rút lui luôn, lúc đó tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bay-nam/2057017/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.