*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Iris
Biên tập: Iris
“Tối qua em ngủ có lạnh không?”
Giản Hinh cúi đầu: “Không, em thích lắm.”
Trâu Diệc Minh chau mày, Giản Hinh hừ hừ: “Anh ngủ gật sẽ ngáy đấy, biết không hả! Ồn đến em.”
Anh rất bất ngờ, tiện tay cài kính lên tóc Giản Hinh và hỏi: “Sao em không nói cho anh biết?”
Giản Hinh thấy vậy liền đổi giọng: “Anh quá mệt mỏi sẽ ngáy, cũng chỉ có mấy lần thôi.”
Trâu Diệc Minh vuốt ve mặt cô, gương mặt Giản Hinh đầy đặn mềm mại, bàn tay anh hơi thô ráp nhẹ nhàng lướt qua, tựa như đang cầm khăn lụa. Giản Hinh thấy ngưa ngứa, tránh ra, nụ hôn của anh rơi xuống cái đệm. Trâu Diệc Minh thoáng ngừng, cười lên, rồi cúi đầu hôn lên môi cô. Hai người dựa trên cửa, dưới nhà không biết ai mãi vẫn chưa đốt xong, pháo hoa nổ rực khắp trời, hiện lên màu sắc tuyệt đẹp, khiến Giản Hinh đứng bên cửa sổ cũng như bị nhiễm năm màu sắc. Trâu Diệc Minh nhìn sâu vào mắt cô, nắm tay về phía phòng ngủ.
Anh ngồi dựa vào đầu giường, bế cô ngồi trên đùi mình. Ở dưới tầng vang lên tiếng cười con trẻ, anh cũng bật cười theo, tiện tay lấy kính trên đầu Giản Hinh xuống rồi vứt qua một bên, sau đó cuốn chiếc váy lên rồi từ từ cưởi. Bên trong là áo giữ nhiệt, cổ áo phủ lấy xương đòn của Giản Hinh, một đen một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bay-nam/2057014/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.