Chap 7: Mẹ Về... Ủa Mà Ai Đây?
*Vết thương của em như thế nào rồi? Còn đau không?*
Trần Thanh mỉm cười rồi nhắn tin lại
'Em không sao rồi! Cảm ơn cô giáo đã quan tâm đến em...'
*Học bài rồi nghỉ ngơi đi. Tôi phải soạn giáo án rồi!*
Dạ... Lát cô phải ngủ sớm đó, tạm biệt, lát cô ngủ ngon nhoa'
*Ừm, em cũng vậy...*
Học bài gì tầm này nữa chứ, đầy năm chắc cô sẽ tha thôi! Trần Thanh định cày game một chút rồi mới đi ngủ... Chắc là sẽ được mà...
______________
'các em lấy giấy ra kiểm tra'
WTF... cái quái gì. Không phải vậy sao? Mình còn chưa học bài mà! Không xong rồi... Hu hu.
Trần Thanh khóc không ra nước mắt, lặng lẽ lấy giấy ra ghi thông tin đầy đủ rồi chờ cô giáo đọc đề chép vào...
' hey you! Chỉ mình với! Help me...'
Chờ cô giáo đi xuống phía dưới thì Trần Thanh quay xuống nhờ sự trợ giúp của người ngồi phía dưới, nhớ không lầm là học sinh mới tên là Quy gì đó, tên gì cũng được, quan trọng là cô phải ghi bài cho bằng được, không nhiều thì cũng ít chứ...
'xã hội phát triển làm cho các ngành công nghệ, nông nghiệp, công nghiệp,...'
Bạn phía dưới không trả lời vốn gì hết mà đọc ro ro như cái máy, may là Trần Thanh chép kịp... Cũng gần hết 1 trang giấy... Hí hí, khỏi bị mắng .
'Trần Thanh học bài sao? Có quay cóp không đấy!' giáo viên thấy bài của Trần Thanh không có bỏ giấy trắng mà thay vào đó còn ghi rất nhiều nên đâm ra nghi ngờ.
'haha, làm gì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-nguon-tu-quan-he-co-tro/222337/chuong-7.html