Chap 31: Chưa Đặt Tên - Trống Tên
10pm..
Vì cày phim nên chưa ngủ, đang xem tự nhiên đâm ra khát nước, Trần Thanh đi xuống bếp lấy khi đi ngang qua phòng khách thấy có bóng dáng ai đó xem tivi, nên cô quyết định rằng vào bếp lấy nước xong sẽ ra đó.
'Dì Dư, sao lại ở đây?' Trần Thanh ngồi xuống cùng
'Không ở đây thì ở đâu?' Lâm An Dư quay sang nhìn cô rồi lại nhìn sang tivi
'đáng ra là bây giờ dì ở trong phòng và... Hưm hưm với mẹ chứ? Haha...'
'con bé này. Bộ không phải cô nói khích tôi nên tôi mới cả gan chóng đối Hy Châu sao?'
'đã nói rồi! Sợ vợ vẫn là sợ vợ.'
'chắc vậy rồi... Haiz...'
'haha...' cô bật cười, cho dù ở độ tuổi nào khi yêu rồi thì bắt đầu biết sợ một ai đó. Nói đúng hơn là sợ người mình yêu!
'cười cái gì nữa?' Lâm An Dư liếc
'à không... Con... Về phòng.' Trần Thanh nhịn cười rồi đi về phòng mình bỏ lại một mình Lâm An Dư ngồi đó tội nghiệp.
Cô không ngờ chỉ với một lời nói khích đùa như vậy mà ai kia lại làm thật. Hết nói nổi.
_________
'alo mẹ à! Ra chở chúng con với đi ạ! Sân bay đấy!'
'sao mày không tự kêu xe mà về?'
'haha, tốn kém lắm. Mẹ đến nhanh lên, nhanh lên...'
'được rồi được rồi! Cưới chồng rồi mà vẫn hành hạ tôi cho được. Ở yên đó đi!'
'dạ... Hi hi'
Bà Hy Châu cúp máy rồi thở dài một cái, liền đứng dậy tắt tivi rồi đi về phòng thay đồ.
____
Tới nơi, bà vừa đậu xe sát vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-nguon-tu-quan-he-co-tro/1106415/chuong-31.html