Chap 26: Tình Đơn Phương Đã Được Đáp Lại
Trần Thanh nhanh chân đạp chiếc xe đạp mình đến nơi cần đến.
Dừng lại trước ngôi nhà quen thuộc, cô thắng gấp làm lên tiếng 'ÉT' thật lớn, quăng luôn cả chiếc xe ở đó rồi chạy lại bấm chuông.
Nhấn liên hồi cho đến khi có người ra mở cửa, nhưng không phải là Ách Hân, mà là một là một phụ nữ trung niên
'ai đấy? Làm gì mà bấm chuông inh ỏi vậy? Có biết phép lịch sự là gì không hả? Chắc tôi phải dạy cho...' người đó đột nhiên ra giảng đạo cho cô.
Vì sốt ruột nên cô đành cắt lời bà ta, cho dù không biết người đó là ai...
'dạ... Cháu xin lỗi ạ! Cháu nghe tin Ách Hân bị ốm nên mới đến đây...' Trần Thanh cuối đầu xin lỗi định xông vào nhưng...
*Đó là mẹ nuôi tôi...*
Bỗng nhớ đến hôm buổi tiệc thì mới nhận ra người này, thực quá thất lễ rồi.
'này, sao dám cắt lời người lớn hả con nhóc kia? Con cái nhà ai mà đến đây, quậy phá à?'
'cháu xin lỗi, có phải bác là mẹ nuôi của Ách Hân không ạ?'
'Ờ...'
'haha, thất lễ với bác rồi, cháu muốn gặp Ách Hân ạ?'
'Đúng là con bé bị bệnh, đến thăm phải không?'
'vâng.'
'vậy quà cáp gì đâu? Đến thăm người ta phải có gì đó chứ!'
Trần Thanh bây giờ mới nhớ ra nhìn hai bàn tay mình trống không, chả có gì cả, nên vội chạy ra ngoài.
'để cháu đi mua nhé!'
'haha, không cần. Ta chỉ đùa thôi!' người đó kéo áo cô ra khỏi chiếc xe.
'được rồi! Vào nhà đi!'
'vâng.' Trần Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-nguon-tu-quan-he-co-tro/1106410/chuong-26.html