Chap 22: Bữa Ăn... Không Lẽ Là Phần Thưởng Khi Thi Xong
Trần Thanh bước vào một ngôi nhà, nói chính xác hơn là nhà của Ách Hân, ngôi nhà này cô cũng không xa lạ gì nữa rồi.
Nhà của Ách Hân còn to hơn cả nhà của cô, sang trọng... Uy nghiêm... Hoành tráng lệ mà cuối cùng chỉ mang tính chất lạnh lẽo...
'em ngồi đây đợi nhé!' nói rồi Ách Hân bỏ một mình Trần Thanh ngồi ở ghế đó còn mình thì về phòng.
Phòng khách rất to, đến nổi cô xách chiếc xe đạp mình chạy vào còn chưa hết, đi tới phía sau chắc cũng cần thang máy tự động.
Phóng đại vậy chứ! Căn nhà cũng bình thường, rộng hẹp theo chỗ, đẹp, sang, chảnh... Nhưng chỉ một người ở thì hơi phí.
'xong rồi! Tôi sẽ trổ tài nấu ăn cho em thưởng thức nhé!' Ách Hân đi xuống với bộ đồ đơn giản, thoải mái, áo phông rộng và quần đùi
'có cần em giúp không?' Trần Thanh đứng dậy đi theo Ách Hân
'Không đâu, đã nói tôi sẽ tự nấu mà...'
'như thế có gọi em là may mắn không nhỉ... Haha...'
_____
'ủa mà sao cô tự nhiên muốn nấu cho em ăn vậy?" Trần Thanh ngồi trên bàn ăn, chóng cằm nhìn dáng lưng đang bận bịu của Ách Hân
'à... Chỉ là muốn khích lệ tinh thần cho em thôi!'
'khích lệ như thế thì em muốn mình được thi mãi... Haha...'
'mà nè... Em muốn học ngành gì?'
'Không biết'
'a, cũng sắp đến thời gian để chọn ngành mà em vẫn khôg biết, thế thì làm sao?'
' vậy em chọn ngành yêu cô được không'
'...' Ách Hân đang lụi lọi tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-nguon-tu-quan-he-co-tro/1106406/chuong-22.html