Liêu Đình Ngạn rất hiểu tính cách của Lê Vị.
Lê Vị bắt đầu nghi ngờ, anh đã phát hiện tình tiết của cô ấy không đúng.
Đang suy nghĩ xem nên giải thích với cô như thế nào cho thỏa đáng, động nhiên lại nghe tiếng gõ cửa.
...... Đó đâu phải là gõ cửa đâu chứ.
Dùng từ đúng hơn là đập cửa.
Một Liêu Tổng oai phong trong giới giải trí, lúc này trong lòng anh lại có chút lo sợ.
Nhân viên phục vụ không thể nào gõ cửa phòng khách như vậy được. Người làm như vậy, chắc chắn là đến tìm anh.
Nhìn chung trong những người mà anh quen biết, có mấy ai dám ngang ngược trước mặt anh như vậy, ban ngày ban mặc mà gõ cửa của anh như muốn đòi mạng vậy?
Đáp án chỉ có một mà thôi.
Liêu công tử do dự mãi, vẫn mạnh dạng bước ra mở cửa.
Trong lòng bàn tay bỗng chảy mồ hôi. Nắm tay cầm cửa có chút trơn.
Thời khắc cánh cửa được mở ra, nụ cười của Liêu Đình Ngạn rất xã giao, sắc mặt bình thường đứng ở cửa chào Lê Vị.
"Sao lại quay về sớm vậy?" giọng nói của anh bình tĩnh nói.
Sau khi dứt lời, Liêu Đình Ngạn cũng phải kinh ngạc vì sự bình tĩnh của mình.
"Ừm." Lê Vị nhanh chóng đáp lại, đưa tay đẩy Liêu Đình Ngạn vào phòng, bản thân cũng đi vào phòng, đưa chân đá cửa đóng lại.
Lúc cánh cửa bị đóng lại liền có tiếng rầu rĩ vang lên. Hình như là vang lên từ trong tim của anh, khiến anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-dong/3334957/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.