*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em đi tắm đây.” Từ công ty hôn lễ về nhà, Uông Mộc Nhan vừa cởi áo khoác xuống vừa nói chuyện với Lương Huân Thần, “Em muốn ăn cơm chiên trứng.”
“Được.” Lương Huân Thần nhận lấy áo khoác hoa dành dành rồi móc lên cái giá, “Chờ em tắm xong bọn mình cùng chiên.”
Cơm chiên trứng không phải món gì phức tạp, Lương tiên sinh rảnh rang quá nên đi đổi lại bộ đồ thường ngày, ăn không ngồi rồi quơ chân.
【Lần đó bọn mình kết hôn là kiểu Trung Hoa ấy, mặc dù giờ anh không nhớ ra… Em không có gạt anh mà, ở nhà còn có video xem lại.】
Hắn nghĩ tới đây thoáng khựng lại, dứt khoát đi đến phòng nghe nhìn[1].
Video hôn lễ của bọn họ được lưu thành đĩa đặt trong một chiếc hộp được buộc bằng ruy băng, bắt mắt và rực rỡ.
Lương Huân Thần cẩn thận lấy ra bỏ vào trong máy chiếu phim, hết thảy lúc ấy đều hiện ra trước mặt hắn.
———–
Hắn đứng ngay cửa biệt thự nhà họ Uông, bị đại ca nhà họ Uông chặn cửa gây khó dễ.
“Anh!! Anh để cho Huân Thần lên lầu đi mà!!”
Cậu thiếu gia nhỏ trên lầu hai gào muốn xé giọng.
Lương Huân Thần kia không hề biết thái độ thù địch của Uông Mộc Hiên nên vừa kính trọng vừa thấy chật vật.
Đôi mắt Uông Mộc Hiên thâm trầm như là mặt nước nơi ao hồ.
“Cậu yêu Mộc Nhan nhà bọn tôi à?”
Hắn trả lời không chút do dự: “Em thật lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-dau-tu-loi-noi-doi/1245021/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.