Lâm Bác Văn đang ngồi trong phòng bệnh của Hạo Hiên. Anh khẽ nắm lấy tay cậu áp vào má mình.
“Hạo Hiên, hôm trước anh đã mơ em tỏ tình với anh đấy.”
...
“Anh đã mơ thấy em bay qua gặp anh rồi nói rằng em thích anh.”...
“Lúc đó trông em thật đáng yêu.”
...
“Thật ra lúc nào em cũng đáng yêu hết. Em lạnh nhạt với anh cũng đáng yêu. Em tức giận cũng đáng yêu.”
...
“Thật ra hôm em hỏi anh rằng anh có thích em không. Anh đã nói dối.”
...
“Anh thích em chết đi được. Lúc đó anh thực sự muốn nói với em như vậy. Nhưng sợ em sẽ bỏ chạy khỏi anh một lần nữa.”
...
“Anh đã chờ em hơn 7 năm. Bây giờ anh vẫn có thể chờ thêm được.”
...
“Anh sẽ chờ em tỉnh lại rồi sẽ nói với em là anh yêu em. Sau đó chúng ta hãy ở bên nhau.”
...
Lâm Bác Văn cứ ngồi nói chuyện với Hạo Hiên nhưng đều không nhận được hồi đáp. Nhìn đôi mắt nhắm nghiền Lâm Bác Văn khẽ thở dài. Lúc này điện thoại của Lâm Bác Văn đột nhiên rung lên. Là phía cảnh sát gọi, Lâm Bác Văn liền nhấc máy “Cháo Lâm tiên sinh, tôi gọi từ đồn cảnh sát.”
“Có thông tin gì mới sao.”
“Chúng tôi đã bắt được Tô Á, nhưng cô ấy chết rồi.”
Lâm Bác Văn cau mày
“Chết rồi?”
“Đúng vậy hiện tại chúng tôi đã liên lạc với người nhà của cô ấy để đưa về mai táng.”
“Hiện cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-dau-tai-diem-ket-thuc/3547685/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.