Buổi tối cuối tuần, Hạo Hiên đang cắt hành giúp bà, nhưng trong đầu cứ nghĩ về Lâm Bác Văn, cứ nghĩ đến chuyện anh sắp kết hôn là cậu lại thở dài. Thấy cậu không vui bà liền hỏi
“Công việc không ổn sao?”
“À dạ không ạ.”
“Hay tình cảm.”
Hạo Hiên liền chột dạ nhìn bà rồi lắc đầu, bà khẽ cười rồi nói
“Con đang để ý ai phải không?”
“Không có.”
“Dạo này không thấy Bác Văn đến đây. Hay là hai đứa có chuyện gì.”
“Cháu và anh ta thì có chuyện gì chứ.”
Hạo Hiên đột nhiên thay đổi khẩu khí, bà liền hiểu ra.
“Bà thấy Bác Văn là một đứa trẻ tốt. Có điều này không biết ta có nên nói ra không.” “Sao thế ạ?”
“Ta thấy Bác Văn không đơn thuần chỉ coi con là bạn. Bác Văn đối xử với con rất khác, thằng bé dành cho con nhiều sự quan tâm hơn là dành cho bản thân. Ngay cả bản thân ta chỉ là một người ngoài cũng có thể nhìn ra.”
“Nhưng bọn con đều là con trai.”
“Con trai thì sao chứ, khi hai trái tim cùng hướng về nhau, con sẽ thấy việc con là trai hay gái không còn là vấn đề. Con hãy sống thật với lòng mình. Cả đời ta chỉ có một mong ước duy nhất là được nhìn thấy con hạnh phúc. Hạnh phúc không tự nhiên mà có, con phải tạo ra, nỗ lực giữ gìn nó. Con hiểu chứ.”
Hạo Hiên khẽ gật đầu, đứng dậy mặc quần áo rồi nói
“Con đi ra ngoài một chút.”
Hạo Hiên đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-dau-tai-diem-ket-thuc/3547681/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.