Tôi xác nhận tôi không ngủ được, cầm điện thoại di động bắt đầu xem lại nhật ký cuộc nói chuyện giữa tôi và cậu ấy.
Hu hu, mỗi câu nói của cậu ấy đều rất đáng yêu, thật là dịu dàng, thật ân cần, thật hài hước.
Ở giường đối diện đột nhiên sáng lên, sau đó wechat của tôi nhận được tin nhắn của bạn cùng phòng: [Còn chưa ngủ sao?]
Tôi: [Không ngủ được.]
Cô ấy: [Lên sân thượng nói chuyện phiếm không?]
Tôi: [Đi!]
Hai người chúng tôi chuyển mình xuống giường, mỗi một người chiếm một băng ghế trên ban công.
Nhìn sao trời, nhìn trăng sáng, từ chuyện thơ ca, bàn tới cả lý tưởng cuộc đời.
Cho đến khi.
Điểm chính chính là đập muỗi, đập muỗi, từ Tạ Gia Ngũ, hàn huyên tới Tạ Gia Ngũ.
“Cho nên các cậu ra ngoài một chuyến như thế, ngay cả tay cũng không nắm một lần sao?”
“Nào có ai ngay lần đầu tiên gặp mặt đã nắm tay đâu chứ… vẻ mặt của cậu là bị sao đấy? Lần đầu tiên cậu với bạn trai gặp mặt đã nắm tay rồi sao?”
“Đúng thế! Đinh Vi Vi, không phải cậu bị ngốc sao, chúng ta cũng chẳng phải học sinh cấp hai, nắm tay một chút thì có thế nào? Lâu lâu cậu còn ôm ấp các thứ chẳng mất miếng thịt nào.”
Cô ấy vừa nhắc tới ôm ấp, tôi lập tức nhớ tới cái ôm của anh đẹp trai và… cơ bắp trên ngực của cậu ấy.
Bạn cùng phòng của tôi hiểu rõ hơn tôi, lập tức bắt được chỗ không đúng của tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ban-tay-nhua/2736183/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.