Chương trước
Chương sau
Ngay sau đó lại hiếu kỳ mà hỏi: "Mắt anh sao bị thâm nghiêm trọng như thế? Tối hôm qua ngủ không ngon sao?"

Mới vừa hỏi xong liền hối hận, lúng túng quay đầu, sao cô lại hỏi một vấn đề ngu ngốc như thế.

Cô hỏi như vậy chả khác nào đang nhắc nhở anh chuyện xảy ra tối hôm qua sao? Thật muốn vả vào miệng một cái.

Mộ Dung Kiệt nhìn sự hối hận của Ngải Tuyết, nhất thời vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười nói.

"Đúng vậy, tối hôm qua mất ngủ nên mệt lắm."

Sắc mặt Ngải càng thêm hồng kiều diễm ướt át, làm Mộ Dung Kiệt lại thiếu chút nữa không nhịn được.

Ngải Tuyết thấy ánh mắt Mộ Dung Kiệt y như sói như hổ nhìn cô.

Nhanh chóng mặc quần áo rồi xuống giường, "Tôi đi làm vệ sinh cá nhân!"

Đứng ngây người phòng vệ sinh đến nửa giờ, mở cửa chỉ thấy Mộ Dung Kiệt đứng ở trước cửa phòng vệ sinh, tay giơ lên đang định gõ cửa.

"Anh làm gì thế? Muốn hù chết tôi à! ! !" Ngải Tuyết vỗ ngực một cái.

Mộ Dung Kiệt dãn lông mày, nhàn nhạt nhếch mắt lên "Tôi còn tưởng rằng, em ngủ trong bồn tắm lần nữa!"

"Làm sao có thể!" Chu mỏ nói.

"Em cũng không phải là lần đầu tiên làm chuyện này! ! !" Buồn cười nhìn cô.

Khóe miệng Ngải Tuyết co giật thật lâu, trán chảy đầy mồ hôi lạnh.

"Có muốn tới công ty với tôi không!" Suy nghĩ một chút, cảm thấy để cô một mình ở nhà thật không yên lòng, tránh để ông cụ làm khó cô.

"Ặc, tôi muốn đi gặp bạn của tôi!" Cô nghĩ đến Giản Mộng.

"Không được, một là ở nhà, hai là đến công ty với tôi!" Nhàn nhạt nói chợt nhíu mày, anh đã thề, Ngải Tuyết không thể rời khỏi tầm mắt anh nửa bước.

"Có thể có lựa chọn thứ ba không?" Nhếch miệng, người đàn ông này rõ ràng là một quả bom hẹn giờ đầy nguy hiểm.

"Không có. . . . . . Em không đến công ty thì ở nhà với ông cụ!" Vừa nói vừa muốn rời đi.

Ngải Tuyết vừa nghe ở nhà với ông cụ thì ngây ngô một hồi.

Vội vàng hấp ta hấp tấp đi theo phía sau anh, lên xe ngồi, trong lòng Mộ Dung Kiệt cười nham hiểm.

Mộ Dung Kiệt và Ngải Tuyết ngồi ở trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Mộ Dung Kiệt đang xử lý mấy phần văn kiện trên tay.

Ngải Tuyết mất hồn nhìn Mộ Dung Kiệt làm việc chăm chỉ, trong lòng xuất hiện một tia ngọt ngào.

Những nhân viên bên ngoài vứt bỏ công việc của mình xúm lại chung một chỗ.

"Cô gái này là ai? Sao lại thân mật với tổng giám đốc như vậy!"

"Chẳng lẽ là vợ của tổng giám đốc!" Lời này vừa nói ra làm bao trái tim tan vỡ.

"Cô ngốc thế, thiếu gia nhà Mộ Dung kết hôn chuyện lớn như vậy làm sao có thể qua được mắt của truyền thông?"

"Nói như vậy, tôi vẫn còn hi vọng!" Hai ba cô gái thở phào nhẹ nhõm.

"Nói to nói nhỏ cái gì thế, còn không lo làm việc, giải tán!" Một người phụ nữ đi tới liền rống lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.