Vừa quay trở về phòng, y tá liền thông báo bác sĩ sẽ đến để khám cho cô một lần nữa trước khi cô xuất viện.
Cô nghe vậy thì lên giường ngồi yên chờ bác sĩ đến khám. Cửa phòng mở, bác sĩ đeo ống nghe bước vào, thấy cô liền nở nụ cười.
“Hôm nay cô cảm thấy trong người thế nào rồi?”
“Tốt rồi ạ”
“Cũng may hôm qua bạn trai cô đưa cô đến bệnh viện sớm nếu không sẽ nguy hiểm lắm”
Vừa nghe hai chữ “bạn trai” xuất phát từ miệng vị bác sĩ kia, Hàn Băng Nghi thầm mỉm cười trong lòng, trên gương mặt xinh đẹp cũng không che giấu được mà rạng rỡ hẳn lên. Có ai mà không thích khi người khác công nhận “crush” là người yêu mình đâu chứ.
Tuy nhiên, trái ngược hoàn toàn với cô, anh lại nhanh chóng mở miệng giải thích với vị bác sĩ:
“Hình như có sự hiểu lầm ở đây, tôi không phải bạn trai của cô ấy, chúng tôi chỉ là bạn bè thôi”
Đang mừng thầm, nghe anh nhanh nhẹn giải thích quan hệ của cả hai rõ ràng như thế, cô có chút không vui. Gương mặt vừa rồi còn rạng rỡ như ánh mặt trời giờ lại chỉ vì một câu nói của người đàn ông kia mà xịu xuống.
“À, thật xin lỗi hai người. Tại vì hôm qua tôi thấy lúc anh đưa cô ấy vào bệnh viện rất gấp gáp, mặt lộ rõ vẻ lo lắng nên tôi mới nghĩ hai người là một cặp” Vị bác sĩ nói.
Vị bác sĩ vừa dứt lời, Hàn Băng Nghi quay mặt sang nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-anh-danh-cho-em/2946141/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.