Đã một tuần trôi qua kể từ hôm cô ở bệnh viện được Lục Thần Vũ đưa về, cũng chính hôm ấy cô đã quyết tâm gạt bỏ liêm sỉ của bản thân để xin bằng được số điện thoại cũng như facebook của anh.
Ngày hôm qua, cô nằm úp trên giường, đôi chân trắng nõn, thon dài khẽ đung đưa nhịp nhàng, trong tay cầm chiếc điện thoại, màn hình hiện lên cuộc trò chuyện có cái tên Lục Thần Vũ.
Thật ra từ hôm có được số điện thoại và facebook của anh, cô đã muốn nhắn ngay lúc đó tỏ thành ý muốn mời anh ăn một bữa cơm nhưng lại sợ anh sẽ ngay lập tức từ chối nên cô đành cố kìm chế lại đến ngày hôm nay mới quyết định nhắn cho anh.
Cứ gõ được một tin lại xóa đi, xóa xong lại gõ cứ như vậy đến năm, sáu lần Hàn Băng Nghi vẫn không thể gửi đi được một cái tin nhắn cho người kia. Thế là đành bỏ cuộc, xuống giường ra phòng bếp mở tủ lạnh lấy một chai sữa để uống.
Một tay cầm chai sữa, tay kia vẫn cầm điện thoại tiếp tục suy nghĩ xem nên nhắn gì để làm quen với người đàn ông ưu tú kia. Cuối cùng, quyết định gõ chữ gửi đi một câu .
Vừa ấn nút gửi đi, cô khẽ thở dài ra một hơi, suy nghĩ cả 7749 câu trong đầu, cuối cùng cũng chỉ nhắn được câu “chào anh” đơn giản đến thế. Thế là cả ngày hôm đó, chỉ cần điện thoại vang lên một tiếng thông báo, Hàn Băng Nghi liền “phi” như bay đến cầm điện thoại kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-anh-danh-cho-em/2946139/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.