Trương Văn Xuyên sau khi nói ra tên của mình, liền không tiếp tục mở miệng.
Quách Hiểu Văn cũng là tiểu tử ngốc không hiểu được cách khéo léo đưa đẩy nhằm phá vỡ cục diện bế tắc.
Diêm Danh nhìn ra được, lúc này Trương Văn Xuyên cho người ta một loại cảm giác áp bách cường đại, khiến Quách Hiểu Văn cực kì lúng túng.
"Ra ngoài đi"
Diêm Danh mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc.
Trước người Trương Văn Xuyên nhẹ thả một ly rượu, rót một chút Whisky, đang chuẩn bị thêm đá, lại bị đối phương cự tuyệt.
Một ngụm lại một ngụm rượu bị nuốt xuống, đối phương sắc mặt không đổi.
Diêm Danh có chút sững sờ nhìn ly rượu rỗng, bình rượu trong tay cái bình dứt khoát bị cướp đi, muốn rót đầy ly.
""Uống quá nhiều không tốt cho thân thể, Trương tiên sinh""
Ba chữ Trương tiên sinh khiến Trương Văn Xuyên thấy phi thường chói tai.
Hắn lại uống một hơi nửa ly.
"Quan hệ của chúng ta chưa thân thiết đến mức khiến anh quan tâm thân thể của tôi."
"Mâu thuẫn với người kia?"
Diêm Danh đương nhiên sẽ không bị Trương Văn Xuyên kích thích, một bên sát ly rượu tản mác trên quầy bar, một bên ra hiệu Quách Hiểu Văn bưng tới cái ly mới.
Có vấn đề?
Trương Văn Xuyên muốn cười, lúc đầu tình huống kia vốn không phải vấn đề, vấn đề là sự bối rối của hắn mấy tháng sau khi gặp Diêm Danh, mặc dù vấn đề cũ đã giải quyết trên người y.
Nhưng vấn đề mới lại xông ra.
Khiến Trương Văn Xuyên có chút trở tay không kịp.
Thấy Trương Văn Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-y-lau-dai/1321867/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.