Edit: Kỳ Vân
Một tháng sau, Nghi Thân Vương Tống Lẫm đại hôn.
Ngày thành thân ấy, một mảnh hồng lụa che khuất trời đô thành Nam Việt Quốc, đội ngũ đón dâu đi đầy con đường.
Sau khi tân nương vào cửa, Vương Xu cũng không đi tiền viện uống rượu chung với mọi người, mà lấy tư thái không biết xấu hổ vọt vào tân phòng, đứng bên cạnh tân nương chung với các vị Vương phi công chúa, hoan nghênh cô dâu vào cửa.
Con nối dỗi của Tiên hoàng rất ít, cộng thêm hoàng tử công chúa bất quá cũng chỉ có bảy tám vị, cho nên ở đây cũng không có nhiều người. Thừa dịp không ai chú ý, Vương Xu trộm lấy một khối điểm tâm cho Tề Dục Thục, ngày hôm nay xuất giá, nhóm tân nương vì không muốn có sai sót xảy ra, tất cả đều không ăn cơm, Vương Xu cũng đã suy nghĩ đến điểm này nên mới thuận tay lấy riêng một khối điểm tâm cho nàng.
Tề Dục Thục kinh ngạc nhìn điểm tâm trong tay Vương Xu.
Vương Xu mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Ăn lót dạ một chút đi.”
Tề Dục Thục lập tức nhỏ giọng nói cảm ơn, nương theo tay áo to rộng mà che dấu cái miệng nhỏ đang ăn điểm tâm.
Vương Xu cảm thấy giờ phút này, trong lòng cô dâng lên một cổ cảm giác thành tựu. Nhiệm vụ mà cô thích nhất, chính là có thể tận mắt nhìn thấy thời khắc này.
Vương Xu cũng không xa lạ gì mấy với Tề Dục Thục, lúc trước Vương Xu luôn ở trước mặt nàng xoát cảm giác tồn tại, Tề Dục Thục cũng cảm thấy rất thân thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-xu/64495/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.