Đêm đó nhanh chóng qua đi. Không biết đã qua bao lâu, Minh Hạo từ từ mở mắt. Đầu anh rất đau, tâm trí lúc này vẫn còn đang rất mơ hồ. Anh day day huyệt thái dương. Như chợt cảm giác có cái gì đó không đúng, trên giường lúc này chỉ còn mình anh. Anh đưa mắt nhìn khắp phòng một lượt. Xung quanh giường đệm bừa bộn, dưới đất quần áo của anh vương vãi. Nhìn không bình thường chút nào.
- Trời ơi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?
Minh Hạo ôm trán, anh cố gắng nhớ lại. Và rồi, tất cả những chuyện xảy ra vào tối qua như những thước phim dần hiện lên toàn bộ trong đầu anh. Còn sau đó anh không còn nhớ ra gì nữa. Vẻ mặt của Minh Hạo lúc này vừa mệt mỏi, vừa rối trí, vừa tức giận. Rất rõ ràng rồi. Đây là một âm mưu, có người muốn hại anh. Minh Hạo có cảm giác bất an trong lòng. Anh dự cảm được có điều gì đó không hay sắp xảy ra. Nghĩ đến Thường Miên, anh vội vàng thu dọn tàn cuộc rồi nhanh chóng rời khỏi đây.
Thường Miên đang ngồi bất động ở trên giường. Trước mặt cô lúc này được bày la liệt, toàn bộ là ảnh. Nhân vật chính trong các bức ảnh không ai xa lạ, là người cô yêu. Không hẳn, là cảnh giường chiếu của anh với một người phụ nữ khác. Sáng sớm cô thức dậy không lâu thì đã có người gửi chuyển phát nhanh đến cho cô. Phải nói là người đó rất có tâm, đóng bọc rất cẩn thận, lại còn thắt dây nơ nữa. Cô còn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vuong-van/3481335/chuong-21.html