Nhìn sắc mặt của Hàn đô úy, Hạ Thường Dung liền biết được suy nghĩ của ông, cười to một tiếng và nói: “Hàn đô úy, tuy ta không phải là người của Trường Thành Doanh, nhưng ít ra ta cũng là người của Triết Vân Quốc thì cũng nên nói một câu, bây giờ Triết Vân Quốc đang bị binh họa, chúng ta sao lại có thể đặt mình ở ngoài nữa? Với lại, cha của ngươi là Hàn Vấn là bạn tốt của ta, có gì không ngại nói thẳng”
Sắc mặt của Hàn đô úy không vì câu nói của Hạ Thường Dung mà thả lỏng hơn, với ông mà nói người đáng sợ không phải Hạ Thường Dung mà nói nhỏ nhỏ: “Nhưng mà nếu Dương đóc soái...”
“Hứ, Dương Liên Đình tự dưng vì những câu nói giết quan quân, lúc đó ta sẽ về bẩm báo với bệ hạ. Một người thống soái không lắng nghe ý kiến của thuộc hạ thì chắc chắn không phải là người thống soái tốt”
Nếu như không phải được cha của hắn Vương Huyên, dùng những lời nói dụ dỗ bệ hạ, để hắn được lên làm thống soái” Hạ Thường Dung lại nghĩ đến cảnh bị xử trảm của Kim lữ soái, sắc mặt biến thành khó coi
Nếu như Tạ Tinh nghe được câu nói của Hạ Thường Dung, khẳng định rằng Triệu Quát cũng xuyên không qua đây làm Dương Liên Đình
Hàn đô úy thấy Hạ Thường Dung nói như vậy, nhanh chóng đuổi 2 người binh đang gác cổng đi và nhìn vào Lý giáo úy: “Có chuyện gì, Hạ đại nhân cũng ở đây, ngươi nói đi”
Lý giáo úy nhanh trong đưa những lời mà Tạ Tinh nói ra, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vu-cuu-than/36879/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.