Triết Giang, Thiệu Hưng.
Khi xuân về trên những con đường lớn, đây chính là lúc náo nhiệt phồn vinh nhất trong năm.
Một thanh niên khoảng 30 tuổi đang ngắm nhìn món trang sức nhỏ trên gian hàng bên đường, thanh niên cầm trên tay 1 chiếc đồng hồ Rolex, thầm nghĩ rằng bây giờ đồng hồ giả giống hệt đồng hồ thật
Loại đồng hồ Rolex này cậu cũng có 1 cái thật là quà từ một người bạn bên Mỹ.
Nhưng cùng cái đồng hồ giả trên tay không khác bao nhiêu, ngược lại là cái đồng hồ giả làm người ta thích hơn vì nhẹ hơn đồng hồ thật
Chàng thanh niên này tên là Tạ Tinh, năm nay 33 tuổi, mới từ quân đội trở về.
Cậu nghỉ học ở trường lúc 23 tuổi, làm qua nhân viên bán hàng, thậm chí làm qua bác sĩ đường phố. Năm 25 tuổi, cậu ta được một giao quan trong quân đội tên là Lam Thiết xem trọng, nên được tuyển vào đặc chủng quân. Đến năm nay đã được 8 năm, một năm trước Lam Thiết trong một nhiệm vụ hy sinh, Tạ Tinh cũng không còn muốn ở lại quân đội
“Ông chủ, cái đồng hồ này giá ra sao?” Tạ Tinh cầm trên tay cái đồng hồ Rolex, hỏi chủ gian hàng
“Mười đồng, không trả giá” gian hàng này khá đông khách, vừa trả lời câu hỏi của Tạ Tinh vừa bán hàng với những người khách khác
Mười đồng, quả nhiên rất rẻ. Đồng hồ là giả nhưng xài tốt, Tạ Tinh không cần suy nghĩ nhiều và đưa mười đồng cho ông chủ gian hàng và lấy đồng hồ chuẩn bị đi khỏi gian hàng
“Vương Nghiêm ngươi thả ta ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vu-cuu-than/36873/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.