Chu Điệp không nói gì, Ô Tâm Lan lắp bắp hỏi: "Vương Chí Đạo.., ngươi..., ngươi tại sao lại trị thương cho hắn như thế?"
Nguyên lai là bị hù dọa rồi, mình cũng quên mất, hai nữ nhân này chưa từng kiến thức qua thủ thuật giải phẫu ngoại khoa máu me lâm li như thế, bị hù dọa cũng không kỳ quái, lẽ ra mình nên để các nàng tránh trước đi thì hơn.
Vương Chí Đạo cười nói: "Trị vết thương trúng đạn cũng đều xử lý giống nhau như thế này, không lấy đầu đạn ra là không được. Ngươi tốt nhất nhớ kỹ lấy trình tự này, sau này ta có trúng đạn, cứ như vậy mà trị liệu cho ta."
Ô Tâm Lan nghe vậy lại càng hoảng sợ, vội vàng khoát tay cự tuyệt, nói: "Không không, loại sự tình này ta không làm được, ngươi hay là đừng nên trúng đạn mà!"
Vương Chí Đạo nghe vậy cười ha ha nói: "Yên tâm đi, chỉ có đứa ngốc mới đang không có việc gì lại nghĩ muốn trúng đạn, ta sẽ không bị phát sinh loại sự tình này, ngươi không cần lo lắng."
Lần đầu tiên bị truyền dịch bằng nước đường bồ đào, Vương Á Tiêu đối với kỹ thuật Tây dương này trong lòng có chút kinh nghi bất định, bất quá sau nửa giờ, hắn đích xác cảm thấy thân thể dễ chịu hơn một chút, lập tức yên lòng, một lần nữa cám ơn Vương Chí Đạo.
Vương Chí Đạo hỏi: "Ngươi cùng các huynh đệ của ngươi tại sao hôm nay lại muốn ám sát Viên qua tử kia? Còn tên mập bị ngươi giết lúc đầu là ai?"
"Bởi vì bọn họ chính là Hán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vo-mon/173291/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.