Ở trong gian nghỉ ngơi số bốn của các quyền thủ, ba người Vương Chí Đạo, Ô Tâm Lan cùng Lưu Chấn Đông nhìn thấy quyền thủ sắp tham gia trận tỷ thí thứ sáu ở vòng đấu thứ nhất, Gia Mộ Thanh.
Gia Mộ Thanh nghe nói là truyền nhân của Yến Vĩ Môn. Một Yến Vĩ Môn này là một môn phái rất bí mật, truyền nhân không nhiều lắm, nhưng là theo truyền thuyết thì truyền nhân của Yến Vĩ Môn mỗi người đều có thể phi thiềm tẩu bích, khinh công trác tuyệt, lai vô ảnh khứ vô tung. Người sáng lập ra môn phái này chính là hiệp đạo "Phi Thiên Yến Tử" nổi dang vào thời Thanh triều Khang Hi. Truyền thuyết rằng Phi Thiên Yến Tử từng một mình lẻn vào Thanh đình quốc khố, đánh cắp một lượng hoàng kim lớn, lại dùng để cứu tế dân nghèo chạy trốn thiên tai, từ đó về sau hiệp danh truyền khắp thiên hạ, người người đều biết.
Nếu không phải là bởi vì niên đại không đúng, Vương Chí Đạo còn tưởng rằng Phi Thiên Yến Tử kia chính là phi tặc Yến Tử Lý Tam đại danh đỉnh đỉnh, hắn liền hỏi: "Nếu là người người đều biết, tại sao ta lại mới là lần đầu tiên nghe nói đến, chẳng lẽ là ta cô lậu quả văn?"
Ô Tâm Lan cũng rất buồn bực nói: "Ta cũng vậy, đây là lần đầu tiên nghe được cái những cái tên Yến Vĩ Môn cùng Phi Thiên Yến Tử này đó!"
Lưu Chấn Đông cười khổ nói: "Trên thực tế cái câu 'người người đều biết' chỉ là do môn nhân của Yến Vĩ Môn tự mình nói ra mà thôi. Ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vo-mon/1630302/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.