Trương Bảo Tử vẻ mặt chán nản buồn bã, tự tin đã bị đả kích tan tành mây khói, cúi đầu ủ rũ chắp tay nói với Trần Phát Học: "Ta nhận thua, ta không phải là đối thủ của ngươi, ngươi thắng rồi!"
Trần Phát Học vừa muốn nói vài câu khiêm nhượng, đã thấy Trương Bảo Tử xoay người đi, đối diện Vương Chí Đạo thở dài nói:
"Nghĩa đệ, ngươi thật sự không có gạt ta, nguyên lai ta trước kia thật đúng là sinh hoạt trong huyễn tưởng cùng mộng cảnh, tất cả hết thảy đều là giả. Ta vốn là đối với lời ngươi nói vẫn còn bán tín bán nghi, bây giờ ta hoàn toàn tin rồi. Nguyên lai con người chân thật của ta mặc dù lớn lên cường tráng như thế này, trên thực tế lại không chịu nổi một kích. Bây giờ ta đã tỉnh mộng, cũng là lúc nên đối mặt với sự thật. Ngày mai khai mạc Vạn Quốc võ thuật đại hội, ta sẽ không tham gia nữa. Dù nói gì đi nữa thì ta cũng là người Trung Quốc, không thể không giữ thể diện cho người Trung Quốc."
Vương Chí Đạo nghe vậy có chút ngạc nhiên, đứng lên cười khổ nói: "Đại ca, nguyên do ta để cho ngươi cùng Trần sư phụ thi đấu, chỉ là hy vọng ngươi có thể có một nhận thức rõ ràng đối với thực lực của chính mình, miễn cho ngày mai khi lên Vạn Quốc võ thuật đại hội lại phải chịu thiệt thòi lớn. Không nghĩ tới lại gây ra đả kích nghiêm trọng tới sự tự tin của ngươi như vậy, làm cho ngươi ngay cả Vạn Quốc võ thuật đại hội cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vo-mon/1630296/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.