Sau khi thương lượng xong mấy cái kế hoạch khả thi, Vương Chí Đạo liền quay về phòng nghỉ ngơi, hắn bị Tiết Điên đả thương, nhu cầu cấp bách lúc này chính là điều tức trị thương, tranh thủ có thể khôi phục lại trước ngày mai. Lưu Bách Xuyên rất hảo tâm đã đưa ra một thang thuốc Trung y, sai người đi sắc lên cho Vương Chí Đạo uống vào. Bởi vì Lưu Bách Xuyên xuất thân từ Thiếu Lâm Môn, trong Thiếu Lâm Môn có không ít tăng nhân đối với việc trị liệu ngoại thương nội thương đều rất có tay nghề, mà bản thân Lưu Bách Xuyên cũng là tinh thông y dược, cho nên Vương Chí Đạo đối với Trung y vốn là có chút không ưng lắm, nhưng vẫn là tiếp nhận ý tốt của Lưu Bách Xuyên, chịu đựng vị đắng đem bát thuốc kia một hơi uống cạn.
Khi hắn ngồi xuống trên giường bắt đầu tập luyện "nghịch thức thở bụng sâu", thì dược lực từ bát thuốc kia cũng bắt đầu bốc lên, tựa hồ như có một đạo nhiệt khí từ Đan điền dâng lên, chạy đi khắp toàn thân, làm cho Vương Chí Đạo cảm thấy rất thoải mái, nội thương đã nhanh chóng giảm bớt rất nhiều.
Vương Chí Đạo cảm thấy ngạc nhiên, thầm nghĩ Lưu Bách Xuyên cho hắn uống thang thuốc này có phải là "Dịch cân tẩy tủy thang" trong truyền thuyết của Thiếu Lâm môn hay không? Nếu không thì tại sao lại có được hiệu quả thần kỳ như vậy, làm cho chính bản thân mình cảm giác giống như là đang có chân khí vận hành ở trong cơ thể vậy!
Phối hợp cùng "nghịch thức thở bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vo-mon/1630257/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.