Thời gian dần trôi, sóng ngầm cuộn trào rồi lại bình lặng thư thả, trong mỗi bữa uống rượu đàm tiếu hàng ngày, Lạc Tự Tỉnh chẳng cảm thấy có chút nguy cơ hay căng thẳng nào, cũng không nhận ra cảm xúc của Thiên Tốn có bất cứ thay đổi gì. Tuy tính ra thì việc càng ngày càng nhiều, hai người không tiện tìm đến những nơi uống rượu tốt, tiệc rượu chỉ có thể bày trong phủ, thậm chí là chỉ có thể ở trong mật thất dưới thư phòng, nhưng lạc thú vẫn như thường. Lạc Ngũ công tử vẫn là vị "công tử ăn chơi" không biết lễ nghi nọ, chỉ có thêm phần sảng khoái mãn nguyện; Chiêu Vương điện hạ cũng vẫn là vị "hoàng tử thường thường" ôn hòa tao nhã kia, chỉ có thêm mấy phần sâu sắc cơ trí. Nhưng chỉ cần những thay đổi rất nhỏ như vậy đã đủ để hai người thoải mái nói chuyện, vô cùng hòa hợp.
Trong lúc còn không để ý, cuối năm đã đến gần.
Trừ tịch năm ngoái, Lạc Tự Tỉnh chỉ có thể nhớ tới hai chữ "thê thảm". Hồi tưởng lại cảnh người khác hào hứng phấn khởi tiễn cũ đón mới, chỉ có hắn một mình lạnh lẽo không ai thèm để ý, hắn liền phẫn nộ khó yên. Cho nên, lần này dù thế nào hắn cũng không muốn bỏ qua đủ những chuyện náo nhiệt, hôm nào cũng phải tìm dịp ngồi xem người hầu vội vội vàng vàng chuẩn bị, nhân tiện cũng thường xuyên ngắm hai vị Nhược Liễu mỹ nhân cùng Du Cầm mỹ nhân đã lâu không gặp.
Lại một ngày gió se lạnh, hắn mặc áo mỏng nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vi-tri/2496391/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.