Bốc một miếng đồ nhắm đã lạnh, uống hớp rượu, Lạc Tự Tỉnh rất bất nhã mà ợ một tiếng, nghiêng người nằm chống lên một tay. Hắn phóng mắt nhìn, ba phần lười ba phần bất lương bốn phần nhàn rỗi, xem từ thư pháp trên tường đến mấy thứ đồ bày trên giá.
Tuy chưa từng học cách giám định và thưởng thức đồ quý, hắn vẫn đại khái đoán được giá trị của những vật này. Ít nhất nếu mang hai ba món đi cầm thì trong một trăm năm tới không phải lo tiền tiêu.
Chẳng qua, e rằng trong thành Thương Dao không có thương gia nào dám vượt rào. Dính đến thế tộc, chắc chắn là không dám mua.
Hơi nheo mắt lại, Lạc Tự Tỉnh chăm chú xem xét bình rượu trong tay.
Mấy vật nhỏ thế này ngược lại có khi lại dùng được. Tạc từ mỹ ngọc, hoa văn tinh xảo, nếu như không có ngự ấn hoàng gia...
Hắn đang ngấm ngầm vận lực xóa ngự ấn thì ngoài viện bỗng vang lên tiếng trống giờ mão (5h sáng).
Lạc Ngũ công tỉnh bĩu môi, không thèm lưu luyến mà buông ra "tang vật" sắp đoạt được, để ý nghe động tĩnh trong trướng.
Lúc đầu hắn tưởng con hồ ly kia sẽ phòng bị hắn, trằn trọc không ngủ được. Hóa ra hình như đối phương cho rằng đã phân đủ người theo dõi hắn rồi nên rất yên tâm, chưa được nửa canh giờ đã ngủ say.
Tên kia thành ra thoải mái nghỉ ngơi một đêm, mà hắn thì lại buồn bực ngồi uống rượu mấy canh giờ liền.
Tiếng thở dần dần hạ xuống, cho đến khi hoàn toàn bến mất.
Tên kia tỉnh.
Kẻ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vi-tri/10417/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.