Chương trước
Chương sau
"Tiểu nha đầu, giờ ngươi hài lòng chưa!"
Tụ Tiên các, trong một không gian được tạo ra bởi Tụ Linh Trận trung đẳng. Cơ Trường Không không biết làm thế nào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tiểu nha đầu trước mắt nói.
"Ân!"
Trong ánh mắt chờ đợi của Cơ Trường Không, tiểu nha đầu hung hăng gật đầu, vẻ mặt hưng phấn.
Cơ Trường Không thật sự bị đánh bại, thật sự ko biết một tiểu la lỵ từ đâu chạy tới, gây ra hoạ không trêu nổi, tránh cũng ko tránh được. Nhưng mà có điểm làm hắn dở khóc dở cười chính là hắn dự cảm mình thật sự có phiền toái lớn rồi.
"Tốt rồi tốt rồi, hãy đi theo ta. Đợi ngày nào đó đại thúc ta hào hứng, ta sẽ đem ngươi hắc hắc..."
Cơ Trường Không bày ra gương mặt hung ác, ánh mắt quét tới quét lui trên người tiểu nha đầu, còn phát ra mấy tiếng 'chậc, chậc' hoàn toàn giống quỷ sắc.
"Hừ, ta mới không sợ đấy." Tiểu nha đầu ưỡn bộ ngực nhỏ còn chưa hoàn thiện ra, vẻ mặt ngạo kiều nói.
"Được rồi, thật tình thua với ngươi rồi." Cơ Trường Không hoàn toàn im lặng.
"Nói cho biết, ta phải ở chỗ này tu luyện một tháng, không cho phép quấy rầy ta. Nếu có đói bụng thì đi ra ngoài tìm cái gì đó để ăn, không được nháo sự, không được khi dễ người khác, không được...không được..."
Sau đó, sau đó Cơ Trường Không cũng không biết nói thêm gì nữa. Đối mặt với đôi mắt đẫm lệ, ngây thơ đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn, hắn thật không thể nào ra tay độc ác tiếp được.
"Tốt rồi tốt rồi, muốn làm cái gì thì làm, chỉ cần không quấy rầy ta là được rồi." Cơ Trường Không hữu khí vô lực phất tay.
"Vâng. Biết rõ thưa đại thúc." Nghe xong lời ấy, tiểu nha đầu lập tức cao hứng nhảy lên, mặt mũi tràn đầy dáng cười hưng phấn. Về phần nước mắt trong hốc mắt, haha, sớm đã ko biết nó biến mất đến cái góc nào.
"Cái tài năng diễn kịch này, thật là..."
Cơ Trường Không ngốc trệ, tay phải vô lực rủ xuống. Bây giờ còn có thể nói cái gì đây?
"Được rồi, tiểu nha đầu, cẩn thẩn một chút đấy." Căn dặn một câu quan trọng nhất, Cơ Trường Không liền chuẩn bị đi bế quan tu luyện.
"A, đại thúc, người ta ko phải là tiểu nha đầu. Tên của người ta là Hoàng Tiểu Vũ. Nếu đại thúc ngươi lại gọi ta là tiểu nha đầu, ta liền hừ hừ.." Tiểu nha đầu vung vẩy đôi bàn tay trắng như phấn, uy hiếp nói.
Chỉ tiếc, động tác này trong mắt hắn chỉ làm hắn vui vẻ mà thôi.
"Ngươi họ Hoàng? Vậy ngươi và Hoàng Thiên Kiêu có quan hệ như thế nào? Và có quan hệ gì với Phượng Hoàng đế quốc?" Nghe xong danh tính của tiểu nha đầu, Cơ Trường Không sững sờ, sau đó hắn theo quán tính mà hỏi. Hắn cũng ko biết vì sao mình lại hỏi như vậy.
"Cái gì Hoàng Thiên Kiêu, cái gì Phượng Hoàng đế quốc, ta không biết nha." Mặt mũi tiểu nha đầu tràn đầy vẻ vô tội, chớp chớp đôi mắt nhỏ long lanh, lông mi dài mấp máy, lo ra vẻ đáng yêu vô cùng.
Giả vờ, tiếp tục giả vờ. Trong lòng Cơ Trường Không đã cười đến lật trời.
Hắn đã có thể khẳng định, nha đầu này tất nhiên đến từ Phượng Hoàng đế quốc. Về phần có quan hệ như thế nào với Hoàng Thiên Kiêu thì chưa biết được. Nhưng mà ko hiểu vì sao, sau khi rõ ràng những chuyện này, hắn bỗng cảm giác tâm tư nhẹ nhàng không ít.
Cũng không biết có phải là ảo giác hay không?
"Được rồi, Tiểu Vũ, ta là Cơ Trường Không, có thể gọi ta là ca ca hoặc là đại ca ca, không phải đại thúc biết không?" Cơ Trường Không cười nói.

"Đại thúc, đại thúc, đại thúc, ta rất muốn gọi là đại thúc." Tiểu nha đầu lè cái lưỡi nhỏ, hừ hừ nói.
"Được rồi, tuỳ ngươi." Cơ Trường Không bất đắc dĩ sờ lên cái cằm của mình.
Dù sao nó cũng có xuất thân bất phàm, địa vị bất phàm, ngây thơ đáng yêu chính mình cũng không bỏ rơi được, thuận theo tự nhiên thôi, thích thế nào thì thế ấy. Dù sao mình phải làm bảo mẫu rồi, không có đường thoát. Huống hồ hắn cũng không thấy có người nào có thể tổn thương được tiểu nha đầu này.
. . .
Hoàng Tiểu Vũ đến cũng làm cho kế hoạch tu luyện của hắn chỉ có thêm chút nhạc đệm mà thôi, thân thể của hắn cũng không có ảnh hưởng gì, nếu như tiểu nhà đầu này không quấn hắn như vậy.
Không thể không nói, Tụ Linh các này hoàn toàn chính xác không thể coi thường. Tuy rằng hắn sử dụng chỉ là Tụ Linh Trận trung cấp nhưng nồng độ tinh khí không kém chút nào. So với thần thành Chân Long tiểu thế giới cũng mạnh hơn gấp trăm nghìn lần.
Quan trọng hơn là, tinh khí nơi đây đều là tinh khí cao cấp, cái này càng khó có được!
Trời đất có tinh khí, nhiều vô cùng kể, Thảo mộc tinh khí, Thủy chi tinh khí, Thái dương tinh khí, Tinh thần tinh khí, Mộc chi tinh khí, Hỏa chi tinh khí, Hư không tinh khí, Tử vong tinh khí. . . Trong những tinh khí này, đối với tu giả, tuỳ loại mà có tác dụng lớn nhỏ khác nhau. Vì vậy chúng được phân ra cấp cao, cấp thấp để phân chia.
Mà trong những tinh khí này, tuyệt đại đa số đều là Ngũ hành tinh khí và Thảo mộc tinh khí. Đối với tu giả thì có chỗ tốt thật lớn, có thể được liệt vào danh sách tinh khí cao cấp.
Tu luyện ở chỗ này, mỗi một lần hô hấp đều đẩy ra lượng lớn tinh khí. Những tinh khí này bao giờ cũng ko được dùng rèn luyện nhục thể của ngươi, tinh thuần pháp lực của ngươi.
Không có tạp chất, có thể trực tiếp hấp thu tinh khí gần như đã hoá lỏng này, toàn bộ không gian đều làm cho người ta cảm giác như đang đứng dưới cơn mua bụi mông lung.
Có thể nói, cho dù là để một đầu heo ở chỗ này, trăm năm sau nhờ linh khí tẩy rửa cũng hoá thành Yêu tộc.
Hiện tại, rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ vì sao mình kì ngộ liên tục nhưng tu vi pháp lực lại xa xa ko bằng những con cháu gia tộc rồi, bởi vì tài nguyên. Có tài nguyên như vậy, những con cháu của gia tộc được tu hành từ nhỏ, nếu không mạnh chỉ sợ Heo cũng ko bằng!
Nửa tháng sau, Cơ Trường Không lại tiếp tục đột phá, đặt chân vào Khai Mạch thập trọng, nước chảy thành sông.
Đến đây là cảnh giới chú trọng tích luỹ pháp lực, chỉ cần thân thể đủ mạnh mẽ, kinh mạch sẽ có thể thừa nhận càng nhiều sự trùng kích của tinh khí, vì vậy, hết thảy đều không thành vấn đề.
Tu hành, trụ cột rất là quan trọng, phương pháp cũng quan trọng không kém.
Có người có thể liền một mạch đột phá mấy tầng cảnh giới, người như vậy là thiên tài. Mà có người có thể tích góp nội tình thật lâu cũng không có đột phá, tuy vậy, người như thế chưa chắc có tài trí bình thường. Còn có người có thể đột nhiên tăng mạnh, chạy thẳng đến cảnh giới đỉnh phong, người như vậy là người ngu!
Một lần đột phát mấy cảnh giới liền thì còn có thể dùng nội tình thâm hậy để giải thích. Nhưng nếu một lần mà đột phá đến cảnh giới đỉnh phong, chính là 'mổ gà lấy trứng'.
Tu hành phát triển đến ngày nay, hệ thống của nó đã phát triển vô cùng hoàn thiện. Bất kể là tu giải có chút thưởng thức cũng biết tầm quan trọng của căn cơ. Một người truy cầu cảnh giới, từ bản thân đi lên cũng đã rơi vào cái tầm thường rồi.
Từ khi đặt chân vào Khai Mạch nhất trọng đến Khai Mạch bây giờ, Cơ Trường Không chỉ mất chưa đến nửa năm. Dưới tình huống bình thường, loại tốc độ này tự nhiên là không ổn.
Nhưng với hắn thì không thể dùng lẽ thường mà đối đãi, ít nhất bây giờ là thế.
Vốn là hậu duệ của Chân long, sau đó lại tiến vào Táng thi địa thổ nạp tinh lực cường hoá thân thể, rồi lại đoạt xá Luyện Ngục Không làm cho nội tình thân thể của hắn càng tiến thêm một bước. Về sau lại là Tuyết Thiên Tầm dùng phương pháp hợp thể khuếch trương nội tình thân thể của y, làm cho nội tình của y hùng hậu đến tình trạng khó có thể tưởng tượng.
Không chỉ có như thế, hắn tu luyện lại theo phương pháp trong Thánh kinh, vật của Thánh nhân, vốn là pháp quyết vô thượng.
Có thể nói, cỏ vẻ như tốc độ đột phá của hắn bây giờ còn có chút chậm. Nếu là thiên tài bình thường có căn cơ như vậy cho dù là đột phá đến Khai Mạch Đại viên mãn cũng không thành vấn đề.
Căn cơ hùng hậu, tự nhiên không chỗ nào lo lắng!
Đương nhiên, cũng không thể nói việc tích luỹ pháp lực đơn giản như vậy, có tinh khí liền có thể đột phá.
Khai Mạch thập tam trọng, sở dĩ gọi là Khai Mạch cũng là bởi vì cần lấy tinh khí, pháp lực xông phá kinh mạch vốn dĩ bế tắc. Thế nhưng quá trình này cực kỳ nguy hiểm, không thể nóng vội. Nếu như cưỡng ép vượt ải, chẳng lạ lùng gì khi kinh mạch bị vỡ.
Tuyệt đại đa số con người sinh ra đã bị bế tắt kinh mạch. Từ trong thai mẹ sinh ra, hít thở không khí, ăn uống đồ ăn bên ngoài trước tiên liền trở lại là Hậu Thiên, quá trình này không cách nào ngăn cản .
Mà theo thời gian trôi qua, chuyện này ngày càng trở nên sâu hơn, kinh mạch bế tắt lại càng tệ hơn.
Cho nên các gia tộc có điều kiện, đối với những đứa bé với sinh ra liền bắt đầu bồi dưỡng, tận lực dùng thức ăn tinh thuần, ít tạp chất. Hỡ nữa, còn dùng thêm các bí pháp phụ trợ và thủ đoạn để bảo đảm kinh mạch càng ít tạp chất càng tốt.
Một ít gia tộc có nội tình kinh người thậm chí sẽ vận dụng một vài thiên tài địa bảo khó có thể tưởng tượng cho đứa bé mới tinh dưới Trúc Cơ, để cho bọn nó sau này cường đại. Đương nhiên, cũng có người đã được bắt đầu bồi dưỡng từ trong bụng mẹ, cái này coi là bồi dưỡng từ lúc bắt đầu.
Không chỉ có như thế, thời điểm bọn nó tu hành cũng đúng lúc, từ lúc khoảng chín tuổi đã bắt đầu. Thời điểm này cơ thể cơ bản đã trưởng thành, dù chưa thành thục nhưng sẽ không bởi vì tu luyện mà ảnh hưởng đến việc dậy thì.
Tiên Thiên hóa Hậu Thiên dễ dàng, Hậu Thiên trở lại Tiên Thiên lại khó, không phải ai cũng có cơ duyên giống như Cơ Trường Không.
Chỉ tiếc, dùa sao thì Cơ Trường Không từ Hậu Thiên trở lại Tiên Thiên cũng ko có ai dẫn dắt. Dù có tốt nhiều nhưng tạp chất trong kinh mạch vẫn còn không ít, cho nên mỗi một lần vào thời điểm đột phá, hắn đều thấy toàn thân mình có một lớp dầu bẩn tanh hôi.
Đây là tạp chất bài xuất từ trong lỗ chân lông ra, làm cho thân thể của hắn càng thêm sạch sẽ không lẫn tạp chất.
Bản chất của tu luyện phải đi đôi với giữ thân thể tinh thuần. Trong truyền thuyết, thân thể Thánh nhân chân chính là không bẩn không lẫn tạp chất, dơ bẩn không dính thân. Những nơi họ đi qua đều để lại hương thơm cỏ chi, cỏ lan, thấm vào ruột gan. Thân thể thánh nhân sau khi chết cũng sẽ không mục nát, không thể bị khinh mạn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.