Nhật Hạ đang ngồi bên ngoài chờ Nhi tắm thì lại nghe có tiếng gõ cửa bên ngoài. Cô tò mò nhìn qua lỗ mắt mèo trên cửa phòng, bắt gặp dáng hình quen thuộc, cô vội mở ra.
"Anh, có chuyện gì không ạ?"
"Ừm ... Đây là thuốc say xe với trà gừng. Em uống cho đỡ chóng mặt."
"Không sao đâu anh, bây giờ em khỏe rồi!" - Nhật Hạ vội từ chối. Thật ngại quá, lại khiến anh phải lo lắng như vậy.
"Sáng mai mình vẫn phải đi xe mà. Em nhớ đun lại cho nóng rồi hẵng uống."
Hoàng Anh Tú đặt một túi thuốc và bình trà gừng vào tay cô. Nhật Hạ ngượng ngùng nhận lấy. Cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, cứ mỗi khi ngước lên lại bắt gặp cổ áo mở hững hờ kia của anh, để lộ ra một phần xương quai xanh. Nhật Hạ vội phủi bay cái suy nghĩ không trong sáng ấy trong đầu, cố gắng ổn định lại nhịp tim, bỗng nhiên lại bắt gặp gương mặt anh đang cúi xuống nhìn mình.
" ... Nếu em thấy phiền thì cứ nói nhé."
Nhật Hạ vội lắc đầu, phủ nhận ý nghĩ đó của anh. Thật sự cô chỉ muốn anh làm phiền mãi như vậy thôi.
"Được rồi, vậy anh đi trước đây!"
Anh quay đầu toan bước đi thì dừng lại, vạt áo anh bị giữ lại bởi bàn tay nhỏ nhắn kia. Khuôn mặt cô đỏ lừ, cố ngẩng lên nhìn anh.
"Anh đi dạo với em nhé!"
Khi nãy, nhìn bóng lưng anh chuẩn bị rời đi, có một dòng suy nghĩ cứ chạy qua trong đầu cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tu-mua-ha/3595855/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.