🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trăng tròn rồi trăng khuyết, khuyết rồi lại đầy. Năm tuần trăng lạnh, hàng trăm lá thư bày tỏ nỗi niềm tương tư, hoài mong đoàn viên gửi ra biên ải nhưng tất cả đều như cánh nhạn giữa trời đông.



Bảo Ngọc đứng tựa song, đôi mắt nhuốm sầu bi vò võ hướng về biên quan: "Lâm Chính, vì sao chàng không hồi âm cho thiếp?" Giọt nước mắt tủi hờn lặng lẽ lăn dài xuống đôi gò má kém sắc vì tháng ngày chờ đợi trong vô vọng.



Nàng cứ đứng đó. Đôi mắt đau đáu về một phương.



"Ê, kẻ ăn lì ở bám!" An Kiều chống hông, vênh mặt lên trời.



"Gọi hay ghê? Đúng là ở đây có kẻ ăn lì ở bám thật!" Thúy Vân mang chiếc áo khoác phủ lên bờ vai gầy cho tiểu thư, thấy kẻ mượn danh cháu họ ở mãi trong nhà chướng mắt nên nói.



Sắc mặt An Kiều biến đổi. Cô ta nhào tới định chộp lấy đầu tóc Thúy Vân kéo ngược.



Một bàn tay cầm lấy tay cô ta hất mạnh. An Kiều thất thế ngã ngửa.



"An Kiều, niệm tình cô là biểu muội của chàng ấy nên ta không muốn làm tổn thương cô. Nhưng sức chịu đựng con người có hạn, mong cô hãy tự trọng." Bảo Ngọc quay sang Thúy Vân: "Mình ra xưởng dệt thôi em!"



Chưa đòi được nợ, An Kiều không cam lòng. Cô ta ngoái cổ gọi thật to: "Cô mẫu! Biểu tẩu hành hung con." Rồi nằm lăn ra chắn đường Bảo Ngọc ăn vạ.



"Tránh ra!" Thúy Vân hét lớn.



"Không tránh đó mày làm gì được tao? Chó dựa hơi chủ. Nhưng đáng tiếc,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trong-day-mat/3709263/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tình Trong Đáy Mắt
Chương 14
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.