“Chào em, lâu rồi không gặp.”
Sự xuất hiện bất ngờ với bàn tay đẫm máu của Kiều Đình Bắc khiến người trong nhà hàng bắt đầu nhốn nháo, cả đám bạn của anh cũng vội đi theo sau, và hơn ai hết người đang kinh ngạc nhất là Cố Thư Cầm.
“Đình Bắc, anh…” Cô ngập ngừng, thật ra là đang hoảng khi thấy bàn tay anh nhỏ từng giọt máu xuống nền nhà.
Lướt qua cô, người đàn ông phóng tầm mắt sắc bén nhìn sang Châu Ngụy, rồi lại từ tốn đưa bàn tay máu chào anh.
“Châu tổng, cảm ơn anh đã chăm sóc cho vợ con tôi suốt mấy tháng qua.”
Trước câu nói và hành động như một kẻ rồ trông thật kinh dị của Kiều Đình Bắc, thế mà Châu Ngụy vẫn thản nhiên khinh khỉnh cười.
“Ai là vợ anh? Chẳng phải Kiều tổng đã âm thầm kết hôn với tiểu thư Tô gia rồi sao? Giờ lại đứng đây nhận vợ bừa, đúng thật khó hiểu.”
“Kết hôn?” Kiều Đình Bắc vừa nhíu mày, vừa cười khẩy.
“Sao tôi có thể kết hôn với người khác khi vợ mình đang mang thai chứ?”
Nói rồi, anh liền nhìn sang Cố Thư Cầm. Trong một giây, lập tức đổi giọng trầm ấm, ôn hòa nói tiếp:
“Về nhà với anh. Cho em rong chơi suốt mấy tháng nay thế đã đủ rồi.”
Lời vừa dứt, Kiều Đình Bắc cũng nắm tay Thư Cầm với ý định đưa đi, nhưng chưa gì đã bị cô lạnh lùng hất ra.
“Anh thôi đi, đừng chơi trò mèo vờn chuột với tôi nữa. Hãy để tôi yên đi.”
“Anh không đùa cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trong-anh-mat/3598141/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.