Choang!
Chiếc bình gốm hoa sen thời nhà Lý trượt xuống đất vỡ tan thành từng mảnh, âm thanh đột ngột khiến bầy chim sẻ đang đậu trên cây giật mình kéo nhau bay mất.
"Chết rồi..." Nụ nức nở nhìn mảnh vỡ vương vãi đầy đất. Con bé chỉ mới có 8 tuổi, vóc người nó ốm nhom, nhỏ xíu, khi nãy chỉ vì muốn lau chùi cái bình nên lỡ tay làm trượt xuống đất. Nghĩ đến cảnh chuyện này bị dì Mậu biết được thể nào cũng cho ăn một trận đòn nhừ tử là nước từ hốc mắt không kìm được liên tục trào ra.
Nghiên mới phụ tá điền gánh lúa vào kho trở về, vừa múc được hai gáo nước mưa hạ hoả thì đã bị tiếng động từ nhà vọng ra gián đoạn. Anh săn tay áo dòm vào, thấy là con bé Nụ liền thắc mắc hỏi:
"Nụ, sao vậy?"
Hốc mắt con bé đỏ hoe, lúc quay đầu lại nhìn anh trên mặt còn hiện rõ sự chột dạ khi bị người ta phát hiện.
"Anh Nghiên, em lỡ làm bể bình rồi, dì Mậu biết là đánh em chết mất."
Anh nghe giọng nói lè nhè vì đang cố nín khóc của Nụ mà sốt cả ruột, vội vàng lau đi nước trên gò má bị nắng nóng hun đỏ rồi lật đật chạy vào xem thử.
Nghiên nhìn cái bình quý bể nát trên sàn rồi nhìn qua phía bé gái còn chưa cao đến hông mình đang khóc thút thít, chưa kịp nghĩ xem phải giải quyết thế nào thì từ xa đã vang lên tiếng guốc gỗ lộc cộc.
"Bây làm cái chi mà ồn ào dữ vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trai-giai-hon/2560852/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.