『Cái gì? Em đang dẫn tour mà rủ anh tới làm gì?』
Hứa Trác đưa chân lên cây để đánh võng: 『Cũng không hẳn...』
Hứa Trác suy nghĩ một chút, ở đây chẳng có ai quen với anh ta, hơn nữa lại có chút lớn tuổi hơn bọn cậu, Hứa Trác từ đầu chưa hề biết anh bao nhiêu tuổi, nhưng chắc trên ba mươi rồi, cũng phải Hứa Trác trải qua sinh nhật năm này là bước qua tuổi hai mươi bảy rồi.
『Có bạn em, nếu như anh ngại thì...』
『Sao anh phải ngại, anh còn tưởng em mời Lâu Anh theo chứ bạn em, bạn em mới ngại ấy!』
Nhắc tới Lâu Anh mới nhớ, chắc là đi tìm tình yêu mới rồi.
『Thế anh có đến không?』
『Em chờ anh tí』
Không ngờ là Vấn Đông đồng ý tới, tưởng anh ta đối với cuộc vui không hứng thú nữa chứ, người đã đi qua gần hết nữa đời người có suy nghĩ khác với bọn họ, không biết anh ta mấy năm nay làm gì, cũng không thấy gửi thiệp cho cậu, làm cậu liền gắn cho anh ta cái mác "Gay" rõ to lên mặt.
Trí Tiết Lâm đội nón của bà ngoại ra bắt lấy cái chân Hứa Trác: "Mày đu như thế gãy cây ổi nhà tao sao?"
Hứa Trác bỏ điện thoại xuống bây giờ mới nhìn lên: "Chà! Cây này trồng khi nào vậy!"
Cậu với tới tùy tiện ngắt một trái đưa lên miệng cắn, vừa cứng vừa chát, chưa chín rồi.
"Mở mắt to ra chứ, ngồi mà ngắt hết ổi của tao, tao quánh!"
Hứa Trác nhăn mày: "Mày bớt làm bộ mặt như đến tháng kia đi! Rủ người ta về nhà mà không cho hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trai-dap-vo-khoang-cach/1322429/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.