Quý Thừa chết trân nhìn Hứa Trác đang nắm lọ thuốc trên tay, đột nhiên muốn lao tới giật lấy nhưng hình như Hứa Trác...
Hứa Trác đứng dậy, cậu không định làm hắn xúc động, cậu không hề biết hắn bị gì, trước khi Quý Thừa điện cho cậu, hắn nói hắn đi Sài Gòn, lúc đó hắn vừa mới rớt tốt nghiệp, mẹ của hắn lại bệnh nặng, lúc đó cậu đã biết tâm tình tâm trạng của hắn không tốt nhưng cậu không nghĩ lại nghiêm trọng như vậy.
Hứa Trác nhìn hắn, thật sự muốn nói rất nhiều nhưng lại có chút sợ hãi, lỡ như Quý Thừa bệnh thật, cậu hỏi như vậy, khơi nguồn ra bệnh tình của hắn tái phát, Hứa Trác thật sự không dám.
Hứa Trác loạn xạ mở hộc tủ cất hộp thuốc vào, ngập ngừng giải thích: "Tôi chỉ mở bừa thôi!"
Quý Thừa tiến lại gần cậu, lấy hộp thuốc mà Quý Thừa vừa mới giấu lại đem ra nhìn thử, đột nhiên cười nhẹ.
"Đáng lẽ tôi phải vứt thứ này đi rồi!"
"..."
Hứa Trác không biết mình nên nói gì.
"Bây giờ không có tác dụng nữa!"
Quý Thừa để tùy tiện hộp thuốc lên bàn, bản thân lết lên giường, Hứa Trác nhìn cử chỉ bình thường của hắn chằm chằm, tròng mắt cũng muốn rớt ra, rốt cuộc không nhịn được nữa, cũng nhảy lên giường.
"Quý Thừa cậu...!"
Cậu chưa kịp nói gì Quý Thừa đã ngắt lời cậu: "Cậu tra rồi!"
"Ừ!" Hứa Trác thừa nhận.
"Không có chuyện gì lớn, tâm tình lúc trước có chút không tốt, uống để duy trì tâm trạng!"
Quý Thừa lôi Hứa Trác nằm xuống giường, lấy chăn đắm lên, ôm Hứa Trác chật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trai-dap-vo-khoang-cach/1322425/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.