Quý Thừa chờ Hứa Trác đi khuất mới từ từ bước vào nhà, đèn dưới bếp lại bật sáng trưng, Quý Thừa đi vào thấy mẹ hắn đang rót nước trong tủ lạnh, vẻ mặt hình như không được tốt lắm.
"Mẹ sao vậy?"
Mẹ hắn hít thở một chút rồi mới uống một hớp nước quay sang nói: "Mẹ chỉ thấy khát nước thôi!"
Quý Thừa vẫn thấy bà kì lạ lắm, mẹ hắn nói tiếp: "Con vẫn học bài à!"
"Dạ hôm nay nghĩ sớm!"
Mẹ hắn trước khi vào phòng ngủ liền nói một câu: "Thằng nhóc Triển Dịch đó ngày nào cũng tới nhỉ, bọn con thân nhau lắm à?"
Quý Thừa ngớ người ra: "Mẹ nghe thấy ạ? bọn con thân nhau lắm!"
"Ừ! Mẹ đi ngủ! Con ngủ sớm đi!"
Quý Thừa vào phòng dọn sách vở, mẹ hắn hôm hay đột nhiên lại hỏi về Hứa Trác, hắn lên giường nhắn một tin ngủ ngon cho cậu, Hứa Trác dường như lúc nào cũng canh điện thoại hay sao mà trả lời chỉ sau một giây.
〈 Ngủ ngon 〉
Có câu này cả ngày mệt mỏi của Quý Thừa tối nay được yên giấc rồi.
Hứa Trác dậy sớm chỉ mang theo đề cương ôn tập thôi mà nặng trịch cả bờ vai, đem cân cũng cả kí chứ chẳng chơi, trời rất hiểu lòng người cũng không oi bức lắm, mới sáng đã râm râm, chỉ râm râm không có mưa đâu, tới nhà Quý Thừa, mọi khi vẫn thấy hắn đứng chờ hôm nay lại không thấy, lạ thật, Hứa Trác mở điện thoại ra.
〈 Quý Thừa tôi ở trước cổng nhà cậu rồi nè 〉
Quý Thừa một lúc sau mới hồi âm: 〈 Tôi đang xuống! 〉
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trai-dap-vo-khoang-cach/1322414/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.