Tiếng xương gãy đánh thức Hồ Lệ Quân tỉnh dậy, nhưng dường như không phải của hắn. Lờ mờ mở mắt, hắn chợt thấy bên cạnh mình xuất hiện thêm một thân ảnh nhỏ, máu me be bét so với hắn còn muốn thê thảm hơn.
Dương Kiều Vỹ nằm bên cạnh, hắn, bạch y nhuộm đỏ máu, hai tay bị gông cùm trông thật thảm hại. Trên người y cũng có những vết thương, tuy không dữ tợn như của Hồ Lệ Quân, nhưng rõ ràng lực đạo rất lớn, tiếng xương gãy còn cọ vào nhau, vết thương như thế, không lẽ là do tên cầm thú kia ra tay hay sao? Gã, lại dám ra tay với y ư? Nhưng tại sao?
"Dương Kiều Vỹ, chuyện gì đã xảy ra với ngươi?"
Y nghe tiếng Hồ Lệ Quân bên tai, dù rất đau đớn nhưng trong lòng vui sướng không thôi, cuối cùng, hắn cũng chịu nói chuyện với y rồi. Dương Kiều Vỹ quay lại, đôi mắt đen phẳng lặng nổi lên gợn sóng, y mở miệng muốn nói gì đó, nhưng mặt bị đánh đến sưng tấy nên có chút khó khăn, chỉ có thể ú ớ vài tiếng, hai tay nhỏ quấn lấy hắn khiến kẻ tâm như trò tàn kia không nhịn được mà ôm y vào lòng, nước mắt cứ không ngừng trào ra.
"...X...xin lỗi...vì không giúp gì được cho ngươi..." còn làm gánh nặng cho ngươi nữa.
Nhưng được ở bên cạnh ngươi, ta cảm thấy rất ấm áp...
Dương Kiều Vỹ chui vào lòng Hồ Lệ Quân, hít một hơi dài nói. Tuy nói xong miệng mặt đều đau, nhưng trong lòng đã không còn trĩu nặng như hôm qua. Nằm trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trai-dai-lang/2571998/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.