Vấn Đông vò nát trán của mình có như thế nào cũng không dám nghĩ tới tình cảnh khủng khiếp vừa xảy ra. 
Thằng già xấu xa vừa mới cưỡng gian thằng nhóc chưa đến tuổi vị thành niên đáng phải nhốt vào lồng lắm. 
Vấn Đông thời thời khắc khắc đều không thể xua tan đi được, lúc đó anh đã điên khùng nói. 
"Em thích anh bao nhiêu thì anh thích em chừng đó" 
Nhìn nồi lẩu nghi ngút khói hương thơm tràn ra xộc vào khứu giác làm Triệu Từ Ngôn chảy nước miếng, nhưng cảm giác không khí có chút giượng gạo thế nào ấy nhỉ, hắn nắm tay Vấn Đông đang để loạn xà ngầu trên đầu đặt xuống bàn vòng lại hệt như đứa trẻ mẫu giáo ngồi nghiêm túc nghe cô giảng bài, Vấn Đông tỉnh người trợn mắt nhìn hắn. 
"Ôi vầng trán xinh đẹp của tôi cậu làm sao thế?" 
Từ khi bọn họ ra khỏi nhà vệ sinh Triệu Từ Ngôn đã thấy là lạ, có chuyện gì khó nói sao? 
Ánh mắt khiếp đảm của Đinh Trì vẫn chưa nguôi len lén nhìn Vấn Đông. 
"Không có gì tôi cảm thấy hơi nhức đầu một chút" 
Triệu Từ Ngôn hơi lo lắng: "Cậu có cái tật nhức đầu là vò trán từ bao giờ thế, ăn nổi không hay là tôi chở cậu về?" 
Anh cười nhìn bọn Bá Điền: "Không sao, mấy đứa cứ ăn đi" 
Anh nói xong bọn Bá Điền nhào vào ăn, Triệu Từ Ngôn liếc nhìn anh một cái rồi nắm đũa của mình. 
Vấn Đông cứ như người mất hồn nhìn chằm chằm phong cảnh hai bên đường, cây cối rậm rạp chẳng có gì để nhìn mà anh lại nhìn chăm chú, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trai-chenh-lech/1066512/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.