Tôi quay người lại tiếp tục bước đi. Cái người phía sau ngơ ra một lúc, sau đó rảo bước đuổi theo, ôm lấy tôi từ phía sau.
Tôi hắng giọng, trịnh trọng nói: “Hàn Mộ Vũ, trong tất cả những ngày tháng sắp tới, cậu có đồng ý trở thành bạn đời của An Nhiên, dù nghèo khó hay giàu sang, khỏe mạnh hay bệnh tật, ăn cơm hay đi ngủ, cũng sẽ để người đó yêu thương cậu, chăm sóc cậu, bảo vệ cậu không?”
Cánh tay ôm tôi lại siết chặt thêm chút nữa. Mộ Vũ tựa lên vai tôi, lẳng lặng gật đầu.
Tôi cọ vào mặt hắn: “Nói đi chứ thằng nhóc chết tiệt…”
“…Đồng ý, tôi đồng ý.” -Hắn hạ giọng trả lời tôi. Mấy chữ đó vang vọng trong tai, làm chấn động tất cả những sợi dây thần kinh trên người. Hơi tê.
Giây phút đó ngọt ngào đến tột cùng. Khuôn mặt của hắn, hơi thở của hắn, vành tai mát rượi đang áp lên tóc mai tôi của hắn, cái ôm của hắn, sự run rẩy của hắn, vẻ mặt say đắm, vui mừng, tin tưởng, không chút nghi ngờ của hắn. Hắn chính là tất cả mọi thứ, khiến tôi không mong gì hơn nữa.
Thăng quan, mua nhà, lấy vợ, cuộc đời tôi mới suôn sẻ và viên mãn làm sao. Những sự “thiên trường địa cửu”, “một đời bình yên” trong mong đợi dường như đã gần ngay trước mặt, đưa tay là có thể chạm tới. Tôi lâng lâng hạnh phúc, tưởng đây là mở đầu, hoàn toàn không lường được cú rơi không có điểm dừng đang ở ngay sau đó.
Ngày cuối cùng trong thời gian công bố kết quả.
Tôi giúp chị Tào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toan-chi-li/4596569/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.