Khước từ buổi tiệc ăn mừng trong ngân hàng, tôi chạy thẳng đến công viên nhỏ bên đường cách tòa trụ sở chính không xa. Từ xa đã nhìn thấy một bóng người màu xanh lam, đó làm màu đồng phục của Mộ Vũ. Hắn thấy tôi hùng hổ chạy đến, bèn đưa tay ra giữ tôi lại.
Tôi nhìn thấy ý cười nhàn nhạt từ từ lan ra ở đầu mày đuôi mắt của hắn. Tôi nhìn thấy gió quấn quýt, mây bịn rịn, trời xanh như vừa gột rửa, thành phố nhỏ huyên náo đang diễn dịch hồng trần tục thế và cuộc sống trăm màu tươi đẹp.
Sáng nay đi làm, tên ấy vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra, chẳng nhắc gì đến chuyện thi thố hôm nay, trước khi ra khỏi nhà chẳng nói với tôi chữ nào cũng chẳng nhìn tôi lấy một cái. Thi xong, tôi nhắn tin nói với hắn xong việc rồi nhưng không nói thành tích thi đấu. Kết quả là chưa đầy mười phút hắn đã trả lời tin nhắn rằng hắn đang chờ tôi ở gần trụ sở chính.
“Không phải cậu đang đi làm à?” -Tôi hỏi.
“Chuồn ra đó, không sao.” -Hắn nói bâng quơ.
Tôi cười. Thằng nhóc chết tiệt, rõ ràng là lo cho vụ thi thố của tôi, mà sáng nay còn giả vờ không sao. Tôi đưa hai ngón tay ra: “Một tin tốt, một tin xấu, nghe cái nào trước?”
“Xấu.” -Mộ Vũ không chút do dự.
“Này, con người cậu sao mà…”
“Anh bảo tôi chọn mà.”
“…Tôi nói cái tốt trước có được không?”
“Tôi biết anh thắng rồi, anh có thể đi thi tỉnh. Nói đi, tin xấu là gì?” -Mộ Vũ xoa tóc tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toan-chi-li/4596552/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.