“Cậu lấy đâu ra tiền thế. Chẳng phải tiền của cậu đều gửi cả về nhà rồi à?”
Hắn buộc xong, vỗ vai tôi. Đợi tôi quay người lại, hắn nói: “Anh đừng quên, tôi có tiền làm thêm!”
“Cậu tăng ca mệt sống mệt chết là để mua cái này đấy à?” -Tôi kinh ngạc trợn to mắt. Đừng nói chuyện này là thật nha Hàn Mộ Vũ.
“Thì tôi thấy anh rất thích thứ này… Trước giờ không biết anh thích cái gì. Hình như anh chả thiếu gì cả…Tôi cũng không biết có thể tặng gì cho anh…”
Thế nên cậu thừa nhận cậu ôm thêm công việc bên lề chính là để mua món “quà sinh nhật” này cho tôi.
Tôi cũng không biết vẻ mặt của mình lúc đó như thế nào. Nhưng nói chung là Hàn Mộ Vũ bị tôi nhìn đến hơi rờn rợn. Hắn đưa tay chọt má tôi: “An Nhiên, mặt anh hung dữ thế làm gì?”
Làm gì? Cậu có biết cậu đang làm gì không? Cậu đang dệt một cái lưới to bằng chính sự dịu dàng của cậu. Tôi sa vào trong đó, càng vùng vẫy thì càng bị mắc kẹt. Cái tên người xấu kia, cái tên khốn nạn kia, cái tên ác quỷ dệt lưới kia…
Tôi đánh tay hắn ra, sau đó nhoài đến ôm lấy cổ hắn, gần như dùng hết sức lực treo mình lên người hắn, chửi: “Cậu ngốc thế? Tại sao lại rước thêm bao nhiêu cái mệt vào người chỉ để mua cái thứ này chứ? Không đáng đâu, mệt chết rồi cũng không ai xót! Cái tên ngốc này…”
Trong sự va chạm ấy, Hàn Mộ Vũ bị xô lùi về sau một bước. Hắn ôm eo tôi. Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toan-chi-li/4596512/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.