Thứ ngón tay hắn chạm phải là một miếng băng dính, vắt ngang trên xương quai xanh.
“Cái này á hả…” -Tôi cười hì hì: “Chẳng phải hôm qua chọc giận cậu sao? Tôi định cắt cổ tạ tội, nhưng da dày quá, con dao hoa quả cong quéo luôn cũng chỉ cắt được một miếng nhỏ…”
Hàn Mộ Vũ không nghe những lời bịa đặt của tôi, chặn cổ tôi nói: “Bớt chém đi anh!”
Như một viên đá rơi xuống mảnh sắt nung, những ngón tay lạnh như chết dán vào phần da nóng hổi. Tôi rụt lại theo bản năng: “Ối ối, tôi nói tôi nói!” -Tôi nhìn trái nhìn phải một cách cực kỳ thô bỉ, sau đó nhỏ giọng thừa nhận: “Tối qua bị người yêu gặm!”
Ánh mắt hắn thoáng lung lay. Các ngón tay bỗng dưng rụt về.
Tôi nhịn cười, lại nói: “Làm gì mà phản ứng mạnh thế! Lần trước “người yêu” cậu cắn còn rõ hơn tôi.” Nói ra thì vết răng trên cổ hắn hết lâu rồi. Tôi nghĩ có nên tìm cơ hội khác…
Hàn Mộ Vũ không biết những tính toán âm hiểm của tôi. Chắc hắn đang tập trung suy nghĩ sao trên đời lại có một người mặt dày, đổi trắng thay đen như vậy.
Người ta nói cách để chiến thắng lưu manh là phải lưu manh hơn cả lưu manh. Có vẻ Hàn Mộ Vũ chưa nghe câu nào bao giờ, hắn có cách của hắn.
“Ơ! Thế thì tôi mặc kệ đây!” -Hắn bỏ tay vào túi áo, cất bước bỏ đi một cách rất phóng khoáng, bỏ tôi lại sau lưng. “Hôm khác gặp!”
Khi gặp một giống lưu manh nào đấy, nếu không bóp chết được thì chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toan-chi-li/4596505/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.